Tôi để Thành nằm nhưthếthật lâu trên người tôi. Thành lại thiếp ngủ. Tiếng thở của chàng lớn hơn, đều đều bên tai tôi. Đỡ Thành nằm xuống gối, tôi lấy chãn đắp cho Thành, xong tôi đi nấu cơm, làm các món ăn thật ngon đợi Thành dậy cùng ăn.
Bây giờ chủ tôi kiêm luôn việc dẫn đôi bò mỗi lần ông ra rẫy làm việc. Ông im lặng, lủi thủi với rẫy nương, mãi đến chiều dẫn bò về chuồng. Tôi và Thành phụ nhau làm giá, đổ bánh tráng mang ra chợ bán. Vốn một mà lời năm, sáu. Nên chắng bao lâu chúng tôi dư được một số tiền khá lớn.
Hai chúng tôi sống với nhau như vợ chồng. Chủ tôi càng im lặng thui thủi bao nhiêu, tôi càng xót xa cho thân phận “cổ thự’ của ông bấy nhiêu. Vì thế, một tuần vài ngày, vào buổi tnla tôi lén Thành chạy ra rẫy, nơi gốc mù u cho ông gần tôi vài cái. Nhưng sao tôi lãng mạn và khỏe đến thế. Giao hoan với chủ tôi, tôi ra ít nhất vài lần. Tối đến tôi lại đụ Thành, ra thêm vài lần nữa. Đụ như thếmà hình nhưtôi vẫn chưa thỏa mãn hết cơn dâm. Tôi mơ được dịp đụ Lộc bồ của Xiểm. Xin thú thật, tôi có thể đụ hoài được hoài. Lúc nào ngưng, cửa mình tôi ngứa ngáy khó chịu. Tôi cứ muốn bên tôi, trên tôi phải luôn luôncó đàn ông. Có lẽ đây là căn bệnh của tôi chăng?
Nhưng đâu phải chỉ có một mình tôi là như thế. Bọn con Sào, Đào, Xiểm, có đứa còn trầm kha hơn tôi nữa. Tôi và Xiểm còn có được hai người trai trẻ để làm tình nhân. Còn Sào và Đào thì chỉ đụ với ông già.