Sau mấy ngày trần thân liên tiếp làm việc và phục vụ bà chủ, tôi xuống sức thấy rõ. Người lúc nào cũng váng vất, đầu nặng ong ong, mắt đổ ghèn, vậy mà tôi đã chịu ngưng đâu. Giá như anh bạn chưa cản thì chắc là tôi còn đòi đi làm nữa, hoặc là tại nhà bà chủ, hay bất kỳ nơi nào khác. Đằng này anh bạn thấy tôi khật khừ nên ỡm ờ nhắn nhe: tớ nhìn cậu sật sừ rồi, chắc là nhớ vợ, hôm nay cậu ở nhà nghỉ đi, tớ đi một mình.
Tôi biết thừa là anh bạn đi guốc trong bụng tôi, chả lẽ anh lại chê tôi ham hố phục vụ cho bà ấy nên xí quách muốn cạn kiệt hết rồi, chứ công việc thì so có nặng nhọc gì đến nỗi hành con người ta mất sức đến thế, nhưng tôi cũng chẳng cãi.
Nằm nhà một mình đâm nghĩ lung tung. Nhớ vợ, thèm con bé Bonita, và nhất là lúc nào cũng bị ám ảnh bởi cái áo khoét bà chủ bận do tôi mua tặng, tôi ước ao gì sắm cho bà xã một cái như thế để tối nào cũng mãn nhãn nhìn và nghịch phá bà cho đã nư.
Trưa con bé Bonita qua, tôi nhoáng nhoàng làm ốp la, lấy thịt nguội xúc xích, ba tê và nướng bánh cho nó đớp. Lại cẩn thận rót cho nó ly cối sữa đậu nành để uống cho mát dạ. Con nhỏ thấy chỉ có một mình tôi ở nhà nên ăn thì cứ ăn mà tỉ tê trách móc.
Nó bảo tôi: mày hết sức tệ, mấy bữa rồi bỏ quên tao, chẳng thèm ngó ngàng gì tới. Mày đi làm, chắc là gặp cô/bà nào nên lảng xa tao. Trời ơi, vắng mày tao nhớ muốn điên khùng luôn. Đã bực mình thì chớ, thằng bạn mày lại cứ ăn gian xâm lấn phần cơ thể dành cho mày. Tao la chói lói hổng cho nó bén mảng tới sân chơi của tao, vậy mà nó cũng lợi dụng rồi xà vô sờ mó đại. Nó lì tổ chảng, mặt cứ bơ bơ, may mà tao chỉ để nó bóp biếc hay móc máy chút đỉnh, chứ nếu tao hổng sợ để nó leo được lên mình tao, chắc thế nào đụ xong phần, nó lại nài nỉ khòeo sang nắc dùm phần mày luôn. Đàn ông tụi bay thằng nào cũng đói lồn nặng, xài một cái rồi lại muốn xài tiếp cái thứ hai. Hèn chi thằng cha ghẻ tao có bà má ở khít bên vẫn còn ham, một hai đòi tao phải banh lồn ra cho nó đụ.