VN88 VN88

Bonita – Truyện 18+ Bonita

Anh bảo ở cái đất đông đầu đen và dân Mễ này, mình phải quán xuyến và bao thầu mới có việc, lại phải nhận làm với cái giá hời nữa, nhất là với các ông bà chủ đồng hương, đồng khói. Các ông bà ấy tiền bỏ ra thì nhín nhín mà công việc đòi hỏi mình phải tận tình, không thì chỉ một bận là mất “ giốp “.

Thời buổi người đông của khó, mật ít ruồi nhiều, nên phải linh lợi, tế nhị và nhất là phải giữ được chữ tín. Anh lập ra một thời biểu rõ ràng, việc nào vào ngày tháng nào cần thiết, luân phiên nhau, không được quên, không được bỏ rơi, để thu nhập có đều. Chứ không là trơ khấc ngay.

Trong những lần đi làm chung với anh, tôi dần dần cũng học hỏi và vỡ lẽ ra rất nhiều điều. Anh đi đâu, làm việc gì thì cũng phải tránh giờ trưa, không phải là anh còn nấn ná muốn giữ lại cái giấc “ la xiếc “ quen thuộc của đất nước quê hương, mà anh bảo nếu cứ đi đằng đẵng thì con bé chết đói mất. Con bé đây ám chỉ Bonita.

Tôi nghĩ đến lạ. Anh bạn là người có bằng cấp cử nhân Triết dạo kia. Ngày chưa xếp súng, anh đã từng đứng bục giảng dạy cho học trò. Đất nước tan hàng, anh may không phải đi tù như quân, công, cán, chính song nhà nước cũng sớm cho anh de.

Lêu bêu mấy năm nhá củ mì, củ sắn, bụng lép kẹp dần đi, may sao anh được gia đình học trò có ghe rủ rê thế là anh vượt biên cùng với họ. Anh đến đảo trước thời hạn các nơi đóng cửa từ chối thuyền nhân, còn ôm kịp thêm mớ văn bằng và giấy chứng nhận làm việc trước kia, nên thời gian chờ thanh lọc ở đảo rất chóng vánh và anh được phái đoàn thuận cho nhập Hoa Kỳ.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.