Anh dù có đâm đầu vào Bonita hay Hội trong loáng thoáng mây bay thì đó cũng chỉ là một chút vẩn vơ của một ngày trời nhiều gió. Sá gì em chuyện đắm đuối yêu đương, em xem anh nào có lơ làng với em mỗi khi vừa giã từ họ quay về mái nhà cũ.
Những điều suy nghĩ trên đây tôi chẳng dấu diếm bất cứ ai. Tôi nhất nhất đem ra nói hết với Bonita, với Hội mỗi khi tôi tạt ngang qua du hí với họ. Được cái chả ai thấy ghen tương, bởi vì Bonita hay Hội đèu nhận ra người ghen phải là chính vợ tôi, mà cô ấy đã không ghen thì các nàng lấy cớ gì để gườm nguýt nhau cơ chứ.
Sau này, tôi bớt xén chút đỉnh đồng lương phụ trội của tôi, để khi thì sắm cho Bonita món này món khác, khi thì dấm dúi mua cho Hội cái áo, cái khăn. Tất cả vừa là quà mà cũng vừa là một phương tiện để giúp tôi dễ đi vào con đường đem lại sự tiêu khiển cho nhau khi gần gụi.
Kho phát vật liệu của tôi trở thành phòng khám bệnh lúc nào không hay. Ngặt cái tôi chỉ khám và trị bệnh cho các bà, các cô chứ còn cỡ các ông, các anh thì tôi chịu. Bởi vì bằng tốt nghiệp của tôi là trị các bệnh đàn bà nên thuốc của tôi giúp các bà ể chồng hay có chồng mà ba trật ba trợt thì tôi lấp đầy ngon lành tất. Chả thế, dần dần các bà cứ cố tranh nhau vào nhận cơ phận tôi giao, Hội lúc đầu có hơi hậm hực, sau thấy cũng lơ là cho chị cũng vui mà em cũng vui. Chỉ có tôi là mệt bò nhoài ra vì mất sức.
Hết (Truyện 18+ Hay Hay Nhất)