Giờ break, Bonita vẫn ngồi ăn với tôi, nhưng im thít. Con nhỏ Hội mắt ướt tèm lem thoáng để tôi nhìn thấy rồi vọt trốn đi đâu. Các bạn đồng sở cũng buồn lây, nên tiếng vui đùa vắng bặt. Bữa đó sở lại cho làm OT nên tôi chán ngắt trong lòng. Tôi chỉ mong sớm về cho đỡ bực. Bonita mấy lần năn nỉ tôi: mày bực ai đâu mà làm cả bin đinh tẻ ngắt. Mày đừng con nít như vậy, sá gì một con người đàn bà, nó phản bội mày thì mày kiếm con khác, giận làm mẹ gì cho tốn sức hao hơi. Tôi sửng cồ với cô: mặc tao, còn mày nữa. Bonita quay quắt bỏ đi.
Tiếng chuông tan sở như cứu tinh. Tôi vọt ra bãi trước, lấy xe lái về. Tôi mang cái mặt đưa ma vào buồng. Bà xã tôi hết hồn tưởng là tôi bị lay off. Bả lăng xăng đi pha nước chanh cho tôi, giục tôi đi tắm, rồi chuyện gì còn đó. Hổng lẽ tôi cũng giận lây vợ tôi, nhưng cái hận còn lấn cấn bên mình, tôi nói to: em có thương anh thì cởi ngay hết đồ ra cho anh nghịch một lát. Anh đang chết nóng đây nè. Vợ tôi nhỏn nhoẻn cười mà lẳng lặng chấp hành ngay.
Tôi hổng để bả lột ra tuốt tuột mà ngấu nghiến nhào vô giựt bung hết áo quần ra. Tôi hất bả ngả ra giường, rồi xấn xả nhào vô chụp vò cặp vú. Bao nhiêu hận dỗi ở đâu tôi đem trút sạch vào vợ tôi. Tôi cắn vú bả đau điếng, tôi cắn nhay khắp trên thịt da bà, rồi ngoạm cắn luôn lồn bà đến nỗi bả kêu lên đau đớn.