Bà bắt đầu xụt xùi … Trong khi Quý bùi ngùi thông cảm:
– Chị ơi, nếu chị đã coi em như người nhà, thì xin chị đùng ngại mà kể em nghe, hy vọng em an ủi chị được phần nào ….
Bà Hội bắt đầu thút thít:
– Em biết không, chị lấy chồng năm 16, đêm động phòng đau buốt ruột gan, tuổi anh lúc ấy mới 20, như ngựa non không biết ngưng, gần ảnh một đêm mà chị nhủn người cả tuần . Em cũng đã trải qua rồi, em hiểu đó, vợ chồng khi thương nhau, dâng nhau hết, không câu nệ gì … và cứ thế, chị cho ra đời 8 đứa con … Nhưng hơn 2 năm nay, anh ấy bỏ bê, không ngó ngàng hay đụng tới chị . Rồ tháng trước, anh ấy về, bắt chị đứng ra cưới em … rồi trưa nào căn phòng em cũng toát ra những tiếng rên rỉ, bỏng cháy … trong khi chị bên này nước mắt rưng rưng ….
Câu chuyện bà cả kể làm Quý dao động cực độ, nàng không ngờ mình ích kỷ đến thế … nàng bỗng nảy ra một sáng
kiến, và chắc chắn, sáng kiến đó sẽ làm mọi người hài lòng ….
*
* *
Như mọi khi, khi đi làm về là ông mò ngay vào phòng Quý, nhưng lạ thay, lại không thấy bóng vợ đâu, ông bắt đầu lo, không biết chuyện gì đã xảy ra cho cô vợ trẻ của mình . Những câu hỏi bất trắc cứ lờn vờn trong đầu, nó làm ông bần thần đến bất đô.ng. Ông choàng tỉnh khi vòng tay âu yếm của Quý vòng quanh ngực ông, nàng thỏ thẻ từ phía sau: