– Bộ anh nghĩ chỉ có đàn ông các anh mới vai u thịt bắp thôi sao? Còn phụ nữ tụi tui không có à?
Cô lại lên giọng nói:
– Lý thuyết nói cơ thể đàn ông sinh ra là phải to lớn hơn đàn bà. Điều đó hoàn toàn sai. Thật chất phụ nữ còn có thể to hơn, mạnh hơn nam giới nữa. Họ phải như thế mới gánh vác được sinh con đẻ cái chứ. Đến một ngày nào đó, toàn thể nữ giới đều to hơn nam. Khi đó, nam giới sẽ là nô lệ, phải phục tùng nữ giới. Họ sẽ trở thành phái yếu, sẽ bị nữ giới chinh phục. Khi đó, các người sẽ biết thế nào là nhục nhã khi nói câu “Đàn ông làm ra thế giới”. Khi đó?
Phong kêu khổ:
– Ôi trời, cô lấy đâu ra mớ lý thuyết ấy thế? Đúng là đồ điên mà!
Oanh cụt hứng, trợn mắt:
– Anh vừa nói gì? Ai điên? Điên nè!
Oanh nắm dây trói kéo một cái làm Phong nhăn mặt.
“Ối trời, mũi dại, ý quên miệng dại thân chịu đòn nè trời”
Oanh nhìn Phong ghờm ghờm:
– Có thể tôi và anh không sống tới lúc đó, nhóc ạ, nhưng anh không tin à, nhìn đây!
Cô nói xong bước tới một bước, gồng bắp thịt lên, xoay lưng lại, để lộ từng cục, từng cục thịt lồi ra hõm vào, trồng thật ghê ghớm. Xong, Oanh quay lại, nhìn Phong cười nhăn nhỡ. Phong giật mình, biết nguy tới nơi rồi. Lắp bắp hỏi:
– Cô định làm gì tôi?
– Tôi đâu có ăn thịt anh đâu mà anh sợ dữ vậy? Bức quá tôi muốn dạy cho anh một bài học!