“Đúng vậy. Như anh đã nói với em là anh và Dũng trước đây đã nhiều lần cùng nhau làm tình với một người đàn bà. Nếu em thấy tối hôm qua là một đêm sướng khoái, em sẽ thấy nếu có thêm anh tham gia thì cuộc vui sẽ đi đến tuyệt đỉnh khoái lạc ”
“Việc đó sẽ không bao giờ xẩy ra. Anh Dũng sẽ không bao giờ cho anh đụng đến vợ anh ấy, đừng mong ”
“Còn em thì thế nào? Em có thích khi Dũng bằng lòng không? ”
Duyên chưa kịp đối đáp thì thấy Dũng đang đi vào bàn ăn nên im lặng. Xong bữa điểm tâm, hai người đàn ông ra vườn, sửa lại hàng rào. Duyên ở lại trong nhà với bao nghĩ ngợi. Nàng ngạc nhiên về sự hăm hở làm tình của chồng đêm qua. Phải chăng đó là vì chàng thấy nàng đã ưng thuận sự gợi tình của Khải. Duyên chưa hiểu nếu được hai người đàn ông cùng một lúc làm tình với mình sẽ ra sao. Có thích thú đúng như Khải nói không.
Sau mấy tiếng đồng hồ làm việc nhệt nhọc, Dũng và Khải giải lao. Ngồi dưới bóng mát trong vườn, hai người uống nước, chuyện trò. Để dò xét phản ứng của Dũng, Khải hỏi ”Thế nào bạn? Đêm qua hai người có vui không? Trận chiến chắc kịch liệt lắm phải không? ”
“Bạn nói cái gì vậy? ”
“Thôi đừng giả ngây bạn. Mình biết cậu đã thấy mình hôn Duyên tối hôm qua. ”
“Trông thấy mình mà cậu vẫn thản nhiên sờ soạng, hôn hít Duyên? ”