Đột nhiên con Syl nấc lên như muốn khóc. Nó tỉ tê: chèn ơi, mày khổ sở vậy sao, thôi học đỡ một giờ rồi mày theo tao. Tao sẽ cố bú cho mày sung sức lại để mày liệt luôn thì tao lấy gì mà chơi đây. Nó nói mà liếm mép như thèm nhịn từ mấy đời rồi. Tôi chửi thề trong bụng: cha mày, đồ ngựa bà hư. Để tao dụ rồi nắc cho lòi phèo ra mới tởn, thứ gì ngứa lồn chằm chặp, mới thiếu một bữa mà say ke điên lên.
Con Syl âu yếm nắm tay tôi lại cạnh bàn nó ngồi, nựng nịu: mày ngồi xuống nghỉ lại sức đi, đừng giận tao nữa. Tại quá ghen tao nói bậy (và nó nói chêm vô để tôi đừng thèm dòm dỏ con Li), nhỏ Li lồn dơ hầy, đụ trăm thằng mà hổng rửa, mày xọt vô gãy cặc uổng. Muốn chơi, tao cho đụ lu bù, lồn tao mày biết rồi, đừng nghe nó tán mà bị hố.
Tôi nghĩ bụng: con gái đứa nào cũng xấu hệt như nhau, chỉ muốn giữ riêng cặc trai cho một mình hưởng. Thây kệ, con Syl hay con Li có kể tội gì nhau thì miễn nó luân phiên đưa lồn cho tôi nắc tại sao lại từ chối. Mỗi đứa có một cái lồn, kiểu cách nhõng nhẽo khác nhau,. Đụ mỗi đứa rên một phách, vú mỗi đứa một dáng, mình ở giữa cứ làng xàng bóp bú đụ hết đứa này tới đứa nọ, thất nghiệp gì mà lo.
Bữa đó, vừa hết một giờ, con Syl lôi sềnh sệch tôi đi, con Li nháng thấy cau mày cau mặt, tôi phải lảng quay hướng khác và vù liền. Bởi tôi cũng bắt đầu nhớ nhớ vú với lồn con Syl rồi, dù gì có món đổi thay còn hơn ăn hoài một món Doritos hay Tamales ớn thấy mẹ.