Tôi gân cổ lên cãi: mày đừng nói tầm xàm, tao bỏ đi trước, còn nó đi đâu mày hỏi nó sao lại buộc chặt vô tao. Mẹ, nó là thứ có xe, còn tao thằng đi ké mày, sức gì nó để mắt tới mấy thằng trên răng dưới dái như tao (tôi sùng nên nói vặc ra, hết còn lịch sự dưới dế mẹ gì nữa).
Con Syl nào có vừa: mày hổng có xe, nhưng mày có cặc, mà con Li thì nó cần cặc chớ cóc cần xe. Cái mặt tụi bay, một đứa thèm lồn, một con ham cặc, tao nghỉ một bữa, sức mấy mà hai bên hổng sáp lại. Huống chi mỗi lần nghe tao khen mày đụ giỏi, cặc mày dài, con Li trợn trừng lên dòm, tơm tớp như muốn lắm.
Tôi nổi cáu nên đâm lì: mày hổng tin thì cút xéo đi. Ờ tao vậy đó, hổng có mày thì đứa nào đưa lồn tao đụ liền, tại mày hổng kè kè giữ mất ráng chịu. Tao chán mày lắm rồi, bắt tao đụ lòi trê, được một bữa nghỉ mừng chết tía, mày còn hoạnh họe làm như tao là siêu nhân hổng bằng.
Con Syl thấy tôi nói hăng nên ngờ ngợ, ú ớ, nó lặp bặp hỏi gằn: nói vậy mày bỏ về nhà thịệt hả. Tôi tả oán ra rít: chớ hổng dìa nhà thì đi đâu. Mẹ họ, về rồi cứ nằm nhớ tới mày, ước gì có cái lồn rờ bậy, bú mút hay đụ thì đỡ khổ biết mấy. Làm tao phải”may tay”mệt hộc xì cơm luôn.
Tôi nói mà mặt mày thiểu não, nát be nát bét làm con Syl tội nghiệp. Giữa lớp học mà nó tấn tôi vô tường hôn chút chít mới kinh. Nó hun mà còn chờn vờn tay núp sau bắp vế bóp cu tôi một cú để coi còn ngóc lên nổi không mới tin. Cũng may tại tôi đang giận tím cả người nên thằng nhỏ xuội lơ, tôi được thể tán: đó tại may tay quá xá giờ liệt mẹ nó rồi. Mày có cởi quần ra tao cũng đòi”cơm hè”chớ nhúc nhích gì nổi.