Để thử coi con nhỏ Li còn muốn thứ gì, nên tôi giả bộ than: tao mệt rồi, thôi không đụ nữa, vác mày muốn tóe phở luôn. Con Li lụp chụp khẩn khoản tôi: đừng mày, tao đang sướng, mày ngưng đụ là tao ngộp. Mày làm ơn đụ tiếp đi. Rồi nó đề nghị luôn: mày đặt tao chổng mông như lúc nãy cho đỡ nặng, đụ vậy cũng được. Tôi phì cười chọc nó: sao mày nói sợ mà bây giờ đòi đụ nhong nhỏng, bộ mày hết thốn rồi hả. Con Li cười toe toét vả lả: mày chọc tao hoài, ai biết đâu nắc lỗ đít sướng như vầy.
Đúng là tôi quá tham lam, nghe con Li nói, tôi nghĩ nếu để nó chúi người xuống thì làm sao bóp vú được nên thoái thác liền: mày hơi nặng, nhưng tao chịu được, giỡn chơi mày thôi, chớ ôm vác mày như vầy đụ mới sướng. Tôi nói mà giảng: mày coi nè, cặc tao thì nắc lỗ đít, một tay tao mò trong lồn, còn một tay tao vê bóp vú, thử hỏi còn muốn gì hơn, phải hôn mày.
Bởi vậy nên khi hai đứa mửa khí ra thì chẳng ai còn hơi sức nữa. Con Li và tôi nằm một đống trên nệm xe, chống lên nhau, chẳng buồn nhớ là hai đứa còn ở truồng tồng ngồng với nhau.
Chắc có mấy cái miệng thèo lẻo mét hớt nên khi gặp lại tôi ở lớp, mặt con Syl chù bụ ra một đống, không khác gì cái sẹo bị cấm vận ở háng nó. Tức trong bụng vô cùng mà tôi cũng phải giỡn hót cho nó vui, nào dè nó chửi tôi nát nước.
Một hai nó nói là tôi đi ăn vụng với con Li, tôi có giải thích cách mấy nó cũng hổng nghe. Tôi thề bán mạng, nó còn nói kháy: phải, mày nhớ tao đến nỗi không ở lại học, nhưng con Li cũng rẹt chạy theo mày, có phải hai đứa dẫn nhau đi nắc cho đã đời chớ gì.