Đến nơi, nó đá cửa đóng lại rồi nằm ngả ra trên tấm nệm vứt ở sàn, tốc cao váy lên, nhờ tôi xem coi có con mọt nào lọt vô con sò của nó chưa. Thiệt hết biết, con nhỏ vờ ngây thơ hay nó là chúa xạo. Tôi ngẩn ngơ rồi cũng phụ vô khám cho nó. Tôi bẹt hai giò nó ra. Thứ gì của nó cũng bụ xự, vú như bình tích, còn chỗ này thì như rừng xồi. Lông dầy um, loe hoe màu bồ quân và cái lồn tè he như lá loa kèn.
Tôi phải vạch rẹt rẹt mới khám phá cái suối nước đỏ hỏn nằm dấu dưới đó. Tôi lấy ngón tay khều lên cái mu cho giãn, mới banh ra làm hai và ghé người sát vào dòm. Mọt đâu chưa thấy chỉ thấy cục thịt bên trong bị ánh mắt tôi thôi miên nhấp nháy và rịn thứ nước gì ra. Tôi la con nhỏ: tao chưa đụng mà mày rỉ nước thì tao còn thấy gì nữa. Mày ráng nín xón ra thì tao mới thấy đường. Nói rồi, tôi quơ cái váy, nhét một góc vô giặm cho khô chất nước, ai dè càng giặm thì nước càng trào ra nhiều.
Con nhỏ thì nhột mà tôi thì sùng. Tôi muốn đét vào mông cho nó nằm im, song thấy nó quậy như khúc giò heo thì không nỡ. Tôi bèn dùng ngón tay móc đại vô cái lỗ, xoay tròn tròn thăm dò coi có lợn cợn gì không, con nhỏ trân mình lên vì ngón tay tôi quơ quào đụng chạm tà la ở trỏng.
Tôi phải vừa bịn đè giò con nhỏ, vừa ngoáy giáp vòng để tìm con mọt lẩn quất đâu đây. Con nhỏ đạp chưn rầm rầm kêu: ái, nhột và hai giò đạp xắc thuốc tùm lum. Tôi cong ngón giữa móc ngược lên, con nhỏ rú thảm thiết: ôi, mày móc sướng quá. Tôi cũng nôn lây nên nắm vạt áo giựt bung ra, rồi một tay vê đầu vú măn bóp, một tay thọc sâu vô lồn con nhỏ quậy đùng đùng.