Tôi phải làm theo tức thì. Cho nó khỏi càm ràm và để tôi được yên thân một lát. Tôi bú nút chách chách lên lồn nó, con nhỏ bật gọng té chỏng chơ, hai giò bung ra, chỉ còn chút mông chí ở nệm. Tôi gặm ngay miếng mu nút và bú rào rào. Tôi cắn được cái hột le nhằn nhằn thì con nhỏ kêu lên the thé: ya, ya, đát pơ phếch, mo…mo. Bà nội cha nó chớ mo, miệng mồm tôi tèm lem hết trơn cái khí lồn nó mà còn đòi mo, mo cái con cặc.
Con nhỏ học gì thì khó chớ học ba câu nói tục thì thuộc ngay, nên có vẻ khoái trá chọc giận tôi: ya, ya, con cạc, con khạc, ya ya, đu ít. Tôi lắc đầu ê càng. Cũng tại mình chỉ và dạy cho nó nên giờ đành lãnh hậu quả chớ hồi nào tới giờ nó có hiểu con cặc là…con cặc gì đâu. Rõ chán mớ đời, thế mới bảo đồ đàn ông dại gái, các cụ nói không sai.
Tôi cạp lồn con đĩ ngựa thiếu điều da mu lột hết trơn mà con nhỏ thì ển lồn cao hối tôi cạp, cắn, nhay vô nữa. Nó còn dùng tay kềm sau ót để miệng tôi không nhả khỏi lồn nó nữa mới sợ. Khi tôi gặm được cái món gì trong lồn mà gân miệng ra mút như mút đít con ốc thì người nó giựt tưng tưng, hai giò đạp như ép mía, nước lồn trào mà kinh.
Tôi làm nó sướng chừng nào thì con nhỏ càng điên lên chừng đó. Nó lụp chụp quơ càn quơ bậy, lúc thì muốn thọc vô lồn, lúc lại muốn lôi tôi lên bắt bú vô vú, làm tôi quay mòng mòng hết biết phải chìu nó thế nào. Chung qui người đàn bà chỉ có hai nơi thích được mằn mò, cắn bú nhứt thì tôi chỉ có một cái mồm làm sao cũng một lúc làm cho họ nứng đồng đều liền chớ. Tôi cũng đã cố bóp măn vú nhưng chừng như con ngựa bà hổng đã.