Nói nào ngay, tôi chỉ mong nó như vậy. Vì bóp sờ vú là nghề của tôi, thứ nữa liếm và bú lồn là một tài năng khác nữa, chớ ham hùng hục lăn vô đụ thì tôi không khứng mấy. Có đụ thì đụ cỡ người vừa trang phải lứa mới có hứng, chớ còn thứ ngựa bà thì cho tôi xin.
Con nhỏ chưa chi đã khen: mày nói mày yếu mà mày đụ cành cành. Cha chả, mày mà mạnh thì chắc tao mỗi tháng phải đi khâu lại lồn chớ chịu gì thấu. Con cu mày nhọn như cái phảng, bén ngót, xển vô là tao rụng hết trơn. Hồi hôm tao lấy gương soi thử, mẹ cha, mấy cục nổi u u bên trong văng đâu hết ráo. Tao đút ngón tay vô khuậy cũng hổng đụng chạm món gì. Hổng lẽ mày đâm tao mà chúng bị róc như mía róc hết trơn sao.
Tôi mắc cười bằng chết, phải giải thích cho nó: mày làm như cặc tao làm bằng sắt thép gì. Chẳng qua tại mày ưng được bú lồn, tao cạp vô mày xàng dữ nên mấy cục đó nó thiên lệch đi một chút thôi.
Con nhỏ khoắng cái đít bẻ uốn con cặc tôi bên trong lỗ một hồi thì đòi đổi chỗ. Nó bíu lây hai vai tôi rồi cùng đếm một, hai, ba lật nghiêng chuyển thân mình. Nó sợ bị tuột nên hai chưn kẹp bắt chéo sau lưng tôi giữ không cho rớt. Tôi ì ạch bê nguyên cái cối xay xi măng mà lật thở muốn tắt hơi.
Vừa đặt được cái mông con nhỏ xuống nệm là nó đã loay hoay xìa hai giò qua bả vai tôi như làm xiếc. Thế là cả vùng mông nó uốn cong lên, cái lồn nó mút ầm ầm lấy con cặc tôi. Nó nhử tôi: tao làm vậy để mày đụ cho đã. Tao ưng mày nắc sâu vô trong lồn, có bao nhiêu sức mày cứ đem thi thố ra hết. Tao bảo đảm mày không nứng thấy mẹ thì tao bằng lòng để cho mày dông.