Vậy mà nào nó đã chịu để yên cho tôi. Bú mỏi miệng bằng chết, nó còn đòi phải bóp măn hai vú thành ra đúng là tội vạ. Bú dưới thì nó hắc hắc nhổm lên, bóp trên thì nó đặt phọp phọp háng mông xuống, tôi ọp ẹp còn hơn khúc gỗ trong tay mấy thợ đẽo.
Cũng tại tôi ngây thơ nên đi kể cho con Li nghe, giờ nó lôi ra hoạnh tôi kẹt cứng. Nói nào ngay, hồi đó tôi cố ý hạ con Li bằng được, nên tôi”phăng te di”, bịa ra nhiều, có một tôi nói quá thành hai ba, chớ con Syl ngựa gì thì ngựa chớ của đâu mà có thứ lồn vú”sấp pơ”cỡ đó.
Bởi vậy mà con Li mới tội để cho mò bóp, bú biếc rồi còn”bô nớt”cho leo lên bụng nằm nắc sương sương. Ừ thì tôi cũng chịu chớ sao, dè đâu khi thằng cu con rúc vô cái lọ của nhỏ, chị chàng sướng quá dạng bố nó hai giò hồi nào, tôi nắc kìn kìn thì chị kêu: ủa, mày nắc thiệt sao.
Tôi nắc đâm mạnh, sâu còn lắc qua lắc lại cho buồi cọ vô hai bên khe lồn làm nhỏ quíu thằn lằn. Tôi bóp hai vú chẹt nhẹt, nắc đổ mồ hôi hột, nhỏ bèo nhèo như mớ giẻ lau nhăn nhúm. Lúc đầu còn nhèo nhẹo kêu, sau thì chỉ nghe tịch tang im thin thít.
Tôi ngó xuống, mặt nhỏ nhòe nhoẹt, chỉ còn thấy hai mắt sáng như sao muốn băng đi. Tôi xuống tấn, vác hai giò nhỏ lên mà nện như chày đâm cối, như dùi đào hang, nhỏ lắc lư đảo theo, lồn đoi gì mồ hôi tháo ướt nhoẹt.