Tôi nào có vừa: thì mày đã chẳng bú cặc tao rồi hay sao? Con nhỏ dị vì bị mắc lỡm nên làu bàu: nói chuyện với mày chán bỏ mẹ. Rồi nó vơ quàng vơ xiên đem con Li cà khịa vô: mẹ, giờ thử đưa con Li thay, tao nói mà không đúng thì tao suốt đời bú cặc mày, chừng đó hai đứa không đụ nhau tưng bừng gãy cu tét hĩm thì họa tao là con nít.
Tôi thoáng biết con Syl âu cũng có lý chớ. Trai nào được thay lồn đụ mà chẳng cố, nhưng hơi đâu đi cãi với mấy con nứng lồn. Tôi lử đử nằm cho con syl ngoáy tít thò lò lồn nơi cặc tôi, còn hai tay tôi rị mọ rờ bóp nơi hai vú mà đong đưa thân theo đà nhún của nó.
Lơ mơ, tôi lăn ra ngủ hồi nào không biết. Chỉ thấy hai tay mỏi rời, rớt lần khỏi hai vú con Mễ và loáng thoáng nghe nó càu nhàu: ăn lồn gì mà ngủ mau thế. Kệ bố mày, tao mệt thì tao thăng, mày có ngứa thì cứ mình ên cà lồn bằng thích tới khi nào bò xuống thì thôi.
Lại nói về con Li. Hồi mới đầu, trông nó có vẻ nhỏ nhắn dễ thương, nghĩ là con bé hiền khô, dịu dàng. Đến chừng tôi bặp vô nó rồi, mới biết con gái đứa nào cũng thuộc loại thứ dữ. Mỗi đứa có một cung cách riêng để chài ngải và giữ trịt thằng tửng làm bồ nhí của mình.
Con Syl thì dùng lối”tốc chiến tốc thắng”cuốn lốc như phong ba bão táp, vật vã đùng đùng, thằng nào hộc hơi là xin kéo cờ hàng dọt lẹ. Còn con nhóc Li thì rỉ rả tỉ tê, nửa liều lĩnh nửa e thẹn. Thích mười mươi mà còn mắt thẹn mày ngập ngừng, thế nên bọn trai mới đâm điêu đứng.