Con này khác với con Syl là không sủa bậy, tức là không lôi chuyện tía non tía già nào ra kể vanh vách. Trái lại tôi có hỏi dò đến thằng cha căng chú kiết nào thì nó cũng bảo: mày hỏi làm gì ba chuyện vớ vẩn đó. Mày đang đụ tao, chỉ cần tập trung xem thử có sướng nứng chăng thôi, còn thằng đếch nào đụ tao hay không thì mặc mẹ nó. Mày có muốn điều tra thì tao cũng đã lỡ cho nó nắc rồi, hổng lẽ giờ mày hoạnh thì lồn tao liền lạc à.
Tánh tôi cà nhỏng như thế đó. Chẳng có một vốn bốn lời gì mà cứ muốn độc quyền con gái. Thà là con Li huỵch toẹt ra mọi chuyện lại hay, ai như con Syl ba nó đòi bóp vú, bú vú và xơi tái mà còn vờ như ngây thơ cụ. Vả chăng lồn con Mễ”dầy dầy sẵn đúc một tòa thiên nhiên”thì bố ai mà nhịn cho nổi. Chưa chừng nó gạ ba nó trước cũng nên vì gia đình nó xem ra có vẻ bung xung, ba má nó chơi nhau chẳng lén lút, con nhỏ bắt gặp nên nứng thí cô hồn cho ông via chơi luôn biết mùi.
Tôi đem chuyện con Syl ra nói cho con Li. Con nhỏ rất hay, chẳng khi nào nói xấu bè bạn, trái lại còn bao che nhau nữa. Nó hù tôi: con Syl nó nói dóc để mày ghen mà giữ chặt nó. Cho nên nó lôi hết người này người kia hù mày, tin nó làm gì.
Vậy nên tôi thương con Li ở cái chỗ độc đáo này. Nếu tôi lấy vợ Mễ, Mẽo chắc tôi chấm con Li hơn. Chớ rước con nhỏ cô hồn kia ớn quá, có khi nó”đưa người cửa trước, rước người cửa sau”thì thúi ẹ. Thôi thì nó lăng loàn gỡ gạc cũng xong, vô phúc nó dạng chưn cho thằng phải gió nào nắc mà thằng này lại có vi trùng HIV thì bỏ bố.