Tôi thuộc vào loại tay chơi lãng mạn nên không ưa sự ồn ào, cuống quit vì nó không thể hiện đúng tâm tính phụ nữ. Sướng thì ai chẳng muốn sướng, trời đã dành cho người nam gặp người nữ là phải bồi bổ sướng khoái cho nhau, song cũng một vừa hai phải thôi.
Sướng thì cứ ôm quấn lấy nhau, riết bằng thích, đòi nhau nắc huỵch huỵch hay tìm cách rướn cao mình lên để hứng chịu những cú giập của bồ, mắc gì kêu rong rỏng để mọi người nghe mới được khen là mình sướng đúng điệu hay sao?
Phương chi, mỗi lần đánh nhau với con Li, nó luôn im lặng phụng sự tôi. Hai mắt nó ngước lên thiết tha, vừa khiêu khích vừa rủ rê tôi. Hai giò nó luân phiên được tôi khiêng vác lên mà miết giập sâu vào lỗ nẻ ở háng nó thì nó vẫn ì ạch chịu, chẳng than chẳng vãn, trái lại các móng tay nó còn giúi đâm sâu vào lưng tôi để lôi kéo tôi dồn hết sức làm cho nó thỏa mãn.
Những lúc đó sao tôi thấy nó xinh đáo để. Cái miệng nó tru tru y như cái lồn nó đang làm nũng với con cặc tôi. Hai cái vú vẩy vung loạn xạ như bát bột sóng sánh khi có người cầm lắc. Thấy vậy biểu tôi đừng xà vào bóp lấy bóp để vú mà nắc cho con Li đã thì có họa là man man.
Vú thế mới là vú, có đâu như hai khối bê tông lủng lẳng trên ngực của con Syl làm nó phải khom khom giống bà già còng lưng. Vú con Li gọn, to có to nhưng vừa khít với bàn tay tôi, đụ mà măn thì như người cỡi xe mô tô chạy trên đường bằng thoáng gió.