Tôi ra điều như kẻ cả ban ân sủng, con Li cố dạng lồn ra cho tôi miết con cu. Tôi vẫn bóp hai vú nó mà hỏi: a rơ du sa tít phai. Nó gật đầu lia lịa: yé, thanh kiu. Sau đó, hai đứa nằm nghỉ một lát và con Li rủ tôi đi ăn. Nó nói tôi muốn kêu thứ gì mau lại sức thì nó ô kê hết, nhưng tôi lại đòi món dân tôc tính cơ.
Tôi vô quán ăn, kêu một ly cối nước sôi và mấy cái trứng tươi. Nhà hàng lẫn con Li trố mắt hổng hiểu tôi muốn giở trò gì. Tôi đập luôn vài quả trứng, chỉ lấy lòng đỏ trút vào ly, xong tôi thêm chút đường và húp xì xụp tức khắc.
Con Li thấy lạ, cả anh x ti oa cũng thế. Tôi cười thầm, đợi tay hầu bàn lảng đi, mới tiết lộ riêng cho con Li: ở quê nhà tao, cha nào đụ quá mức cũng phải dùng thứ này để bồi bổ. Mày thử đi, sẽ thấy phẻ re con bò kéo xe ngay. Nói thiệt, chỉ một loáng là mày sẵn sàng đòi chơi lại.
Con Li đập uỳnh uỳnh vào người tôi: đồ quỉ. Nhưng lại bưng ly uống thử. Hai đứa du dương còn hơn cặp tình nhân vừa chớm. Tôi nhìn hai vú của con Li phập phừng, phập phừng chọc vui: chưa gì tao nổi cơn muốn đè mày ngay tại đây rồi. Con Li tưởng tôi ẩu thiệt nên vội kéo ghế ngồi lơi ra.
Ăn uống no say xong, con Li hỏi: bây giờ mày định làm gì. Tôi ngả đầu ra tựa ghế xe, mắt lim dim như buồn ngủ mà miệng thì lè nhè nói: nếu mày mệt thì đưa tao về, còn nếu ngứa ngứa thì tìm chỗ nào mình làm phùa nữa. Con Li chưng hửng chất vấn lại tôi: rin li. Tôi ngúc ngắc nhận.