Tôi lại phải vừa lật ngầm tự điển, vừa sắp đặt gẫy gọn ý mình và chửi toáng con nhỏ: phắc du, ai đồng lai do vôi, kíp quai, o ai x-tốp, ân đơ x-ten. Thế mà con Li nó hiểu mới tài, nó gật đầu như gõ kẻng và chit chit toàn tiếng ô kê.
Tôi nghĩ bụng đụ lâu cũng oải quá rồi, cặc dái gì đơ ra hết trơn nên thôi thì bặm môi bặm miệng bắn đại ra cho xong, để lồn nó úm miết chắc cặc tôi khét lên mất. Tôi vội hất con nhỏ ra ghế, đẩy tận lực hai giò nó lên và dọng đùng đùng, nhún bẹp cả nệm. Hai vú và hai giò con Li thi nhau vẩy loạn xạ, tôi hét nó: ai em cơm minh, a rơn du. Con Li ti toe theo: mi tu, mi tu.
Thế là hai đứa xiết lấy nhau như gọng kìm, đâm túi bụi, chí chát. Tiếng thịt da chạm vào nhau nghe dai nhách và tí tách y hệt giọt mưa. Con Li óc ách mấy lần được cặc cọ sâu và sát vô lồn muốn hét reo mà đếch dám, chỉ hít hà cho có chuyện.
Tôi hài lòng, nên thưởng cho nhỏ mấy chục cú mạnh và mau, làm nhỏ loi choi khoái tỉ. Tôi nghe lí nhí tiếng nó lào xào bên tai: quých cơ, đác linh. Con nhỏ nứng tận mạng rồi, tôi bóp chặt hai vú, dùng vai kềm lật con nhỏ giống người làm xiệc và giập, dọng, nắc phọp phọp.
Cái ná bị giương hết cỡ bỗng nghe phựt phựt đứt dây, tên vút bay ra. Con ngao nhỏ Li bị trúng đạn loạng choạng cố nhướn lên lần chót rồi cũng vội đổ ụp, mồ hôi mồ kê ướt đầm đìa. Tôi nhẩn nha kéo con cặc lấp ló ở lồn, chao ôi đầy lỗ như bít kín bởi chất keo đục đục, chảy tràn lan ra khắp lồn.