“Vậy là nhà bạn cũng ở gần đây?”_Nàng hỏi
“Ờ…cũng không hẳn… Gần hơn nhà một vài ngưòi..”
Nàng cười, và mỗi lần như vậy hắn lại ngây dại ra… Bây giờ hắn mới nhìn nàng thật kĩ, thật gần. Khuôn mặt nàng quá hoàn mĩ, không hề có một tí trang điểm nào mà vẫn rạng rỡ. Hắn thỉnh thoảng nhìn thoáng qua người nàng. Làn da trắng nõn lẫn vào màu áo sơ_mi trắng, bồng bềnh như mây. Và… hắn không thể kềm chế con mắt hắn nhìn lướt qua cơ thể nàng. Bộ ngực cân đối của nàng thật đúng với những gì đẹp nhất của một người con gái, chiếc áo lót ngây thơ, e thẹn trong bộ áo sơ_mi thật là lãng mạn. Chiếc quần jeans trắng của nàng ôm trọn đôi chân dài, trắng trẻo, hắn nhìn rõ chiếc quần lót màu trắng, ôm sát theo bờ mông tròn đầy, săn chắc. Điều bí mật của nàng đang ần giấu đâu đó bên dưới lớp vải kia.Ước gì…. Hắn lắc khẽ đầu… “Mình đang nghĩ cái gì thế này?”… Nàng ngạc nhiên… “Bạn làm sao vậy?”…..
“Không sao…Không sao… Bạn thấy kem ở đây thế nào?”
“Ngon lắm!…. Mình chưa bao giờ ăn kem ở đây… “_Nàng lại cười, rồi nàng nhìn vào đồng hồ.”Có lẽ mình phải về thôi, kẻo hết chuyến xe buýt.”
“Mình sẽ đưa bạn về.”_Hắn kéo ghế đứng dậy”…mình có thể không?”
Nàng cười thật tươi gật đầu….”Ừm..có thể…”