Nếu là một người có trí liên tưởng nhanh thì người ta dễ bị xanh mặt khi nghe những câu nói ấy. Ăn mặc thì sạch sẽ nhưng mỗi câu nó nói ra lại cực kì … dơ, toàn những từ ngữ đặc trưng làm người ta có thể ngửi được cả mùi. Anh ta nói những câu đặc tả vô cùng chi tiết ấy bằng một giọng tự nhiên, bình thản như người ta đang đọc thơ tình. Thậm chí đến cả khi anh ta nói chuyện với con gái, cái tật ấy cũng không thể bỏ được…
– Con nhỏ hỏi tao đang làm gì… tao trả lời có một câu mà nó log out không thèm chào tao một tiếng…
– Mày nói gì? – Hòang hỏi một cách quan tâm
– Tao chỉ nói: anh đang coi truyện sex nà cưng…
– Há há há … – Hòang cười banh cả miệng ra
– Còn nữa, nó còn nói một câu: coi truyện mà chẳng làm gì được cả, vậy mà cũng coi… Chời, nó tưởng nó là ai? Lần trước nó hỏi tao sao lại có cái nick là “bưởi-làm-anh-khổ”…
– Mày trả lời sao?
– Thì tao nói : bưởi là vú đó cưng, vú của cưng to bằng trái bưởi trâu chắc đè anh ngộp thở mà chít quá, khổ lắm… Cỡ bưởi 5 roi được rồi em à…
– Khá khá khá …
Kể ra thì kiểu nói chuyện ấy cũng vui, lần nào hắn cũng phải bật cười khi nghe mấy câu đó.
Bỗng nhiên Tiêu quay sang nói nhỏ với hắn.
– Chiều nay gặp tao chỗ công viên nhà mày, chỗ mấy con chó hay ỉa, nhớ chứ?
– Hừ… có cần chi tiết vậy hông? – hắn nhăn mặt
– Ờ, nói cho mày nhớ thôi…