“Chào bạn…”_Hắn nói nho nhỏ. Cô ấy ngước lên, khẽ mỉm cười gật đầu. Hắn khẽ cười lại….”…bạn đang học ở đâu?”
“Mình ở Bưu Chính Viễn Thông”_Cô đáp lại bằng giọng nói nhẹ nhàng, vừa đủ nghe. Hắn cảm thấy tự tin hơn.
“Vậy à…Bạn có đang chờ ai không?”
Cô ấy dừng đọc, hơi ngước lên rồi khẽ chớp mắt…
“Ừm…mình đang chờ một người…”…Rồi như vừa nghĩ ra điều gì đó. cô nói tiếp,”…có gì không bạn?”
“À…không…nhưng mà nè….bạn có thường chat trong Yahoo không?”
“Thỉnh thoảng…”, cô đáp lại bằng giọng nữa vời
“Người bạn đang chờ chừng nào sẽ đến?”
“Không biết nữa…”
Hắn càng hi vọng hơn, bằng một giọng nói chen chút đùa cợt, hắn thì thầm…
“Một anh chàng phải không?”
Cô dừng đọc, nhìn hắn ….Hắn nhìn lại… Hắn hồi hộp chờ… Cô ấy chắc là biết hắn là ai rồi
“Không phải.”
Hắn giật mình…”Không phài à?”….
Cô ấy hơi ngạc nhiên
“Sao vậy? Có vấn đề gì sao?”
Niềm hi vọng của hắn tắt ngấm… Hắn đã đến trễ, và nàng đã về vì không thấy hắn… Hắn sẽ phải ân hận vì điều này… hắn cảm thấy có lỗi với nàng.
“Bạn làm sao vậy?”_Cô gái nhìn hắn tò mò,”… mình nói gì sai hay sao?”
“Không…không có gì…”, hắn lắc đầu, “..mình nhầm bạn với một người khác…Xin lỗi, chào bạn..”
“Ừm..không sao..Chào bạn…”_Cô gái tiếp tục hướng ánh mắt xinh đẹp váo quyển sách. Hắn thất thểu đi ra, lòng nặng trình trịch, … Hắn giận mình, lẽ ra hắn phải nhớ dậy cho sớm hơn. Có lẽ nàng giận hắn lắm, còn điều gì tệ hơn nữa?… Không biết nàng là ra sao nhỉ?… Giá như cô gái lúc nãy là nàng thì hắn còn gì hạnh phúc hơn?