“Liên…”, Ly nói, “… đi học bài đi!”
“Lại học bài!”, Liên nhăn nhó, nhưng cô nàng cũng đứng dậy bỏ đi sau khi liếc cho hắn một phát bén ngót. Hắn thở phào ngồi xuống ghế. Ly mỉm cười cất cái túi xách qua một bên rồi ngồi xuống nói chuyện. Hình như nàng vừa đi đâu đó rất xa về, lưng nàng vẫn còn thấm đầy mồ hôi.
“Mình nhớ Ly lắm!”, hắn nói thì thầm để không cho ai nghe thấy, nhất là cô bé Liên đang ngồi trên lầu có thể đang ngóng tai nghe xuống. “Mình nhất quyết phải tìm ra nhà Ly mới thôi.”
“Bạn cần gì phải làm vậy…”, Ly nói,”… trước sau gì mình cũng sẽ liên lạc với bạn mà…”
“Đã hai tháng rồi Ly à… Hai tháng rồi mình không gặp bạn trên Yahoo.”
“Mình xin lỗi!”, Ly hơi cúi đầu xuống, “… dạo này… mình bận…”
“Không sao, không sao….”, hắn cười xuề xoà, “… bây giờ mình đã gặp Ly rồi là gì?”
Ly có vẻ không được tự nhiên lắm, hắn cảm thấy thế. Chắc là cô còn bất ngờ vì sự xuất hiện của hắn ở nhà cô, không sao, hắn còn một bất ngờ nữa dành cho cô.
” Ly nè!”, hắn lấy chiếc hộp đựng đĩa ra đặt lên bàn rồi đẩy nhẹ tới chỗ của Ly. Đúng là nàng bị bất ngờ thêm một lần nữa.
“Tặng mình à?”, Ly hỏi lại.
“Tất nhiên. Tặng riêng bạn!”, hắn nở nụ cười thân thiện.
Ly mở hộp ra. Nàng mở to mắt khi nhìn thấy nhãn của bộ đĩa.