Quỳnh ghì chặt lấy cơ thể hắn, người cô mệt mỏi dựa lên người hắn. Cả hai im lặng một hồi lâu…
“Vậy là…”, Quỳnh thỏ thẻ,”… bạn chỉ mới gặp Ly có một lần thôi à?”
“Sao…?”, hắn giật mình,”…sao ..bạn hỏi vậy?”
“Không có gì…”,Quỳnh mỉm cười rồi lại ngã đầu lên vai hắn,”… chúng ta vẫn là bạn chứ, Kid?”
“À…ừm…”,hắn ậm ừ bối rối
“Hãy đối xử tốt với Ly, còn chúng ta… vẫn là những người bạn… được chứ?”
“Được…”, hắn thở nhẹ,”..tất nhiên là được rồi…”
Cả hai ôm nhau thêm vài giây nữa, hắn nói nho nhỏ
“Quỳnh à… chuyện hôm nay…”
“…việc gì cũng có cái giá của nó…”,Quỳng chợt nói….
“Cái gì?”, hắn kinh ngạc nhìn xuống mặt Quỳnh. Khuôn mặt cô nghiêm lại lạ thường, có cái gì đó tóat ra từ ánh mắt cô.. mạnh mẽ, đe dọa… Bỗng Quỳnh bật cười khúc khích.
“Trời, đùa vậy thôi mà cũng sợ xanh cả mặt à?”
“H..Hả… “, hắn như hoàn hồn lại
“Hi hi .. nhìn mặt bạn kìa…”, Quỳnh hôn nhẹ lên má hắn rồi kéo chiếc quần lót lên. Cô mặc lại trang phục thật gọn gẽ rồi đeo kính vào. Hắn còn chưa kịp kéo quần lên, cô đã chỉnh lại đầu tóc trước gương. Trước khi bước ra, cô còn ngỏanh lại nháy mắt với hắn.
“Ly đang ở nhà một người cô . Nếu cần mình sẽ mail cho địa chỉ, okie? Hen gặp lại nhe, Kid!”
Hắn ngỡ ngàng chưa kịp nói gì thì cô ta đã đi mất dạng. Nhưng hắn cũng đã biết được một thứ hắn luôn mong mỏi: Ly vẫn còn ở thành phố này……..nice_lotus của hắn……