VN88 VN88

Bài Không Tên Của Vân Anh – Truyện 18+

“Y…” anh hốt hoảng gọi tên tôi, choàng tay ôm chầm lấy tôi như sợ tôi cơ hồ vuột mất “hãy tha lỗi cho anh những gì anh đã làm không phải…” “tha lỗi cho anh ? tại sao phải tha lỗi cho anh, khi anh hết yêu một người thì anh lại có lỗi gì ?” tâm can tôi thét gào như thế nhưng cổ họng tôi lại im lìm không thốt ra được lời nào, và giòng nước mắt chờ đợi từ lâu, giờ đây như được phép, tuôn ra xối xả.

Mười năm trước

Tôi đến căn gác nơi anh ở vào cuối tuần lúc nào cũng thế, bề ngoài ăn mặc xoàng xỉnh nhưng bên trong, những chiếc nịt vú, những chiếc quần lót được tôi chọn lựïa thật kỹ. “Có lúc anh đuà, em đến với anh không cần phải mặt đồ lót, hiểu chưa ?” và tôi lắc đầu nguây nguẩy, “không, em thích chính tay anh cởi chúng ra, như là anh giải thoát nổi nóng lòng thèm muốn của em ra vậy.”

Chúng tôi ôm nhau nằm xuống chiếc giường cá nhân của anh. Đôi tay anh bắt đầu sờ soạn, nắn bóp. Vú em đẹp quá, anh thì thào rên rỉ trong hơi thở nóng hổi , tay kéo chiếc nịt vú của tôi xuống, chạm đôi môi nóng bỏng thèm khát của anh vào đó. Anh bú vú tôi một cách tham lam, ham hố, cái lưỡi nhám quấn lấy núm vú tôi đỏ hồng, còn một tay thì quấn quít xoa nắn vú bên kia. Nhiều lúc anh ham quá bú thật mạnh như muốn nuốt chửng bầu vú tôi vào cuống họng, và tôi nhăn mặt bảo, “vú em làm gì có sữa mà anh bú dữ vậy”. Anh vội vàng xinh lỗi, lại bú liếm, xoa nắn một cách nhẹ nhàng khiến tôi đủ mê ly.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.