“Beng beng beng… beng beng beng…” bỗng đâu ngoài vườn có tiếng kẻng báo trộm gõ liên hồi và có tiếng la:
– Trộm… trộm… có trộm… có trộm… bà con ơi!
Gã trưởng ấp giật bắn người vùng dậy quơ mớ quần áo mặc vội vàng rồi chạy ù ra ngoài cửa.
“Rầm”, hắn bị vật gì đó ngáng ngang đường vấp té cái đùng, ngã sấp mặt vào một chậu phân ướt nhẹp thúi um trời. Gã lồm cồm bò dậy đang vuốt phân dính đầy mặt để thấy đường chạy thì bị một khúc củi lớn phang cho một cú vào mông ngã dúi dụi về phía trước. Lúc này bản năng sinh tồn của gã đang mạnh mẽ nên gã cố nén cơn đau vùng dậy chạy tiếp ra ngoài. Không may cho gã, bên ngoài đã có một số người nhanh nhẹn đốt đuốc ra bắt ăn trộm, họ định nện cho gã một trận nhưng kịp nhận ra là ông trưởng ấp, vội dừng tay né sang một bên đứng nhìn gã bỏ chạy mà ai cũng được một trận cười no nê. Đố các bạn biết tại sao người ta lại cười không? Chắc thế nào các bạn cũng nghĩ rằng người ta cười vì thấy mặt ông trưởng ấp dính đầy phân. Nhưng chưa đúng đâu. Nếu như các bạn có xem những tập trước thì sẽ nhớ lại ngay biệt tài của Ba Phi là gì nhỉ? Có phải là dấu quần áo không? Đúng vậy, nhưng lần này không phải là dấu mà là cắt mất đũng quần của gã trưởng ấp làm cho gã cứ lòng thà lòng thòng mà chạy lông nhông trước mặt bao nhiêu người.