Chín Mén trong nhà vọng ra:
– Cha nội nào làm gì đêm hôm la um sùm vậy?
– Tui nè! Ba Phi đây nè!
Nghe cái tên cũng quen quen nên Mén mở cửa ra xem có chuyện gì thì thấy thằng Phi mặt hớt hải vừa thở hổn hển vừa nói:
– Lúc nãy tui đi ngang qua ruộng lúa nhà bà thấy cha Tư Râu đang bị Hà Bá nó dụ dỗ bắt về làm chồng nó.
– Sạo quá cha. Hà Bá thì ở sông chứ làm gì ở ruộng – Chín Mén ra vẻ không tin nhưng trong bụng cũng hơi sợ sợ.
– Hà Bá ở sông là Hà Bá Mẹ, còn ở ruộng là Hà Bá Con. Nghe nói Hà Bá Con nó dâm gấp mười làn Hà Bá Mẹ.
Mén bắt đầu lo sợ:
– Vậy thì bây giờ ảnh đang ở đâu?
– Tui đi ngang qua chòi thấy hai người đang làm tình. Tui nhào vô la lên. Nó sợ quá ôm chồng bà chạy mất. Tui chỉ kịp chụp được mớ quần áo của cha Tư Râu thôi. Đây nè, coi đi bà cố! Tin chưa?
Chín Mén nhìn thấy mớ quần áo của chồng tái xanh cả mặt, lại còn có cả cái quần si líp của phụ nữ nữa vội hốt hoảng níu lấy Ba Phi hỏi tới tấp:
– Vậy bây giờ ảnh đang ở đâu? Làm sao mà cứu ảnh bây giờ? Con Hà Bá kia nó có ăn thịt ảnh không? Làm ơn giúp tui tìm ảnh mau đi….
– Thôi đi mẹ! Hồi nãy mẹ không tin sao bây giờ hỏi tới tấp vậy? – Thằng Phi ra vẻ bất cần đời.
Mén xuống nước năn nỉ:
– Tui… tui… hồi nãy không biết nên bây giờ xin lỗi anh Phi. Anh có cách nào giúp tui cứu chồng tui. Tui xin đội ơn anh à.
– Cách cứu thì có nhưng mà chị có dám làm hay không mới là chuyện lớn?
– Đến nước cấp bách như vầy rồi thì dù có nhảy vào lửa tui cũng nhảy. Anh chỉ gì tui cũng nghe hết đó.