Tập 5: Lúa Nước Tư Râu
Hôm sau, thằng Phi ra vườn tìm cái gì đó lâu lắm. Nó cứ luẩn quẩn mãi mới tìm ra được thứ ưng ý và cất thật kĩ. Suốt cả ngày nó cứ nằm ỳ ở nhà chờ cho thời gian qua mau, lòng nó buồn khôn siết vì không ngờ có kẻ dám phỗng tay trên người yêu đầu đời của nó. Thật ra nó cũng chưa định nghĩa được thế nào là tình yêu. Nó chỉ biết rằng không gặp thì nhớ mà gặp thì lại muốn đè ra chơi, không chơi thì không sao giải tỏa được ức chế trong lòng. Cứ như người ta thường nói “Khí tồn tại não”, gặp rồi mà không được chơi thì có ngày đứt dây nứng mất thôi.
Thời gian lúc này sao mà trôi đi chậm chạp đến thế, nó muốn ngủ cũng không sao chợp mắt được. Hình ảnh Dì Tám và gã Tư Râu ân ái nhau trong chòi lá cứ lởn vởn trong óc thằng Phi. Cái gã lông lá râu ria rậm rạp kia làm dì Tám mê tít cả người vì mấy cái chiêu đi đường râu đường lưỡi của gã. Rõ ràng nó thấy dì Tám cứ cong vặn cả người vì sướng. Hèn chi mà dì cứ lén lút ra chòi gặp gã. Còn gã kia cũng cà chớn, có vợ rồi mà còn tò te tú tí với gái đơn. Không sợ có ngày người ta bắt mất vợ à?
Rồi cũng đến lúc mặt trời ra đi bỏ lại sau lưng một đồng quê tĩnh mịch đang dần phủ lên người một lớp áo của bóng đêm. Trong cái tĩnh mịch đó không chỉ là một sự thinh lặng của màn đêm, mà thực ra nó đang che đậy biết bao nhiêu chuyện thật sôi động. Và không ai có thể chắc rằng khi mặt trời ló dạng thì còn những chuyện gì sẽ xảy đến?