Nàng vâng lời nhắm ghì đôi mắt lại, hai hàm răng cắn chặt lấy nhau, và khẻ gật đầu thật nhẹ trong khi hai tay lo bấu chặc xuống giường để chuẩn bị chờ đợi cho cuộc tấn công vào lòng địch.
Người Hùng Mạnh mồ hôi đổ ra như tắm. Mỗi lúc chàng ta càng ấn mạnh và nhấp sâu vô thêm. Có lẽ vì con cặc của chàng quá to nên con bé hình như chịu
không thấu. Một tiếng “ót” từ bên trong tử cung con bé vang vọng ra, nhìn lại thì thấy con cặc của Hùng Mạnh đã lút cán vào bên trong từ lúc nào. Tú Oanh la hét
lên dữ dại.
– Ui da. . . Đã quá. . . chết em rồi.
– Đau không cưng?
– Em chịu được mà. . .nắc tiếp đi anh.
Tú Oanh chóng cùi chỏ lồm cồm ngóc dầu dậy, nàng muốn tận mắt nhìn thấy hai dương vật giao hợp cho đã lòng tò mò của nàng. Con bé trợn mắt nhìn chăm chú say sưa khi con cặc của Hùng Mạnh nó cứ liên tục thục ra thục vô nhanh như tia chớp.
– Uzm. . . Uzm. . . Sướng quá. . . Ui da. . .
– Coi cho đã đi em.
– Vâng. . . em đang nhìn nó đây, chơi thật lâu nhe anh. . . em muốn nhìn hoài cho nó đã.
– Đã quá . cưng ơi, nắc phụ anh đi em. . . Hứ. . .Hứ. . . anh mệt quá~ . . sướng quá.
– Uzm. . . Uzm. . . bóp vú em đi anh. . . em nứng quá anh ơi. . . se đầu vú em đi anh.
Bổng dưng Hùng Mạnh dừng lại. Chàng ấn con cặc thật sâu vào trong tử cung nàng, mặt mài nhăn nhó như con khỉ đột:
– Ứ . ứ. Anh dằn hết nổi rồi. Anh ra đây. . .Sướng quá. . . Ui da đã quá. ~ . . .
Căn phòng máy lạnh như chẳng hề có lấy âm thanh nào khác ngoài hơi thở hổn hển dồn dập và giọng nức nỡ, rời rạc của hai cơ thể nam nữ xoắn chặt nhau như
giây neo tàu.
Cô bé bỗng hiện hình như một con hồ ly tinh hóa thần, kêu la lên oai oái:
– Đừng… đừng ngừng anh. Coi kìa. . . Em chưa xong mà. . . Chơi nữa đi anh, sau tự nhiên lại ngừng vậy Em chưa dã nứng mà.