Nói xong chàng kép liền nắm tay Tú Oanh kéo nàng rời khỏi xe. Cô gái vùng vằng chưa chịu dứng lên , bất ngờ bị sức lôi mạnh ngã chúi vào ngực Hùng Mạnh. Cặp vú mềm mại, âm ấm cọ sát da thịt quyện .. lẫn hương tóc thoảng mùi thơm nước hoa ngọt ngào đã làm chàng kép ngất ngây rạo rực ôm chặt cô gái vào trong vòng tay. Hùng Mạnh táo bạo ghé xuống tìm môi Tú Oanh hôn thật nhanh. Con bé dẫy nẫy, né tránh quờ qnạng, xô đẩy mặt Hùng Mạnh ra nhưng rồi cũng bất lực chấp nhận nụ hôn đắm đuối của chàng. Mấy phút sau, Tú Oanh mới tách rời được khuôn mặt của .Hùng Mạnh, nàng đưa tay lên lau miệng phụng phịu, nũng nịu lẫy hờn:
– Hỏng biết đâu, bắt dền em đi, anh ẩu quá hà.
Hùng Mạnh cười khanh khách, bất ngờ bế bỗng Tú Oanh lên, vừa di vào khách sạn vừa ghé tai cô gái thì thầm:
– Lát nữa lên phòng anh sẽ bắl đền cho.
Không, không. Em không chịu đâu. Em về, thả ra em về.
Mặc dù nói như thế nhưng cô gái không có vẻ gì muốn về cả vì cô vẫn để yên cho Hùng Mạnh bế thẳng lên thang lầụ trước tia nhìn như quá quen thuộc cảnh đó đối với nhân viên dang làm việc tại khách sạn. Anh dừng lại trước cửa phòng số 18 và đặt nàng xuống, sờ soạn túi áo dể tìm chìa khóa. Tú Oanh cúi đầu vẽ như bẻn lẻn ngần ngại. Hùng Mạnh nói:
– Vào trong di em.
Đóng ập cửa phòng lại, Hùng Mạnh còn cẩn thận thọc chìa vào ổ khóa vặn mấy vòng và dể luôn chìa. Anh chàng không muốn bất kỳ dôi mắt tò mò nào ghé
vào để xem trộm.
– Em cần uống gì trong tủ lạnh có sẵn tất cả. Nếu em muốn ăn phở hay bánh mì anh sẽ gọi bồi phòng đi mua cho em.
Tú Oanh bỗng nhiên trở nên bạo dạn hẳn. Con bé nhoài người nằm xuống giường, cười khúc khích ngoe nguẩy nói:
– Em hỏng ăn gì cả. Em nhìn anh đủ no rồi.