Anh thầm van vái để thoát ra khỏi cảnh nầy nhưng đồng thời lại mong sao mẹ con Trinh cứ đi mãi chớ có về sớm.
Con Trinh không biết cảm thấy thế nào nhưng ngưòi cứ muốn ngã xuống bàn nó nói
– Ba con muốn nằm xuống ba à
– Thì nằm, con lại divan nằm cho ba thoa dể hơn hén?
– Dạ ba
Nói rồi con nhỏ lại tuột xuống bước qua divan. Lợi dụng lúc nó quay lương anh Tư cũng nhanh chân sàn qua divan ngồi liền để Trinh khỏi thấy cái của nợ anh nó đang đội vải đi bán trông thật khó coi.
Nằm ngửa lên divan phẳng cứng hai gò hống con Trinh như có vẻ cao lên thêm hay tại nó ưởng ngực lên không biết. Anh Tư tiếp tục thoa nắng nhè nhẹ chẳn cần thêm dầu mở gì nửa. Chút tí dầu nóng cọng them vói sức nóng của hoả diệm sỏn con Trinh truyền qua người làm anh nóng rang cả mặt mày. Con Trinh lấy một cánh tay che ngang mắt, hơi thở nặng nề, người nóng rang như lên cơn sốt.
Hai tay anh Tư vẩn thoa điều, người anh hơi chòm xuống sát như muốn ngậm lấy hai trái thuyết lê trắng hồng, còn cái cùi chỏ trái mắt gì cũng cọ qua cọ lại phía dưới bụng dưới con bé. Anh Tư chợt khám phá ra thêm điều nữa là háng con Trinh không giống cách đây hai ba năm lúc nó vô tư tắm hoặc thay đồ tự nhiên trước mặt ba mẹ nó. Anh chợt nhớ lâu lắm rồi không thấy nó tắm hay thay quần áo kiểo đó nữa.