Băm phút sau, hắn thấy người mềm rũ ra trong lúc Lan ngước mắt nhìn hắn cười. Hai hàm răng cô ả đều đặn trắng bóng mở ra, rồi hắn thấy từ bên trong không biết bao nhiêu là nước, nó đục như sữa , kết quánh lại rồi chảy ra thành dòng từ miệng Lan. Hắn thấy cô ả đưa tay lên quệt ngang miệng, số chất lỏng còn sót lại có lẽ là dã được nuốt hết vào bên trong, chỉ còn sót lại một ít đang nhoe nhoét hai bên mép của ả.
Hoàng sợ hãi như một cậu bé nghịch dại bị bắt quả tang, vội lấy tay lau miệng cho người yêu, chưa bao giờ Hoàng dám nghĩ đến cảnh mình sẽ được làm cái việc này. Hoàng chợt thấy nó giống với ngày xưa. Chỉ có điều ngày xưa người đàn bà làm việc bẩn thỉu này là má gã, còn hiện tại, là người yêu gã, là người gã yêu gần như là tôn thờ. Hắn vốn vẫn nghĩ nàng là một thiên thần , hắn chỉ dám cầm tay nàng trong những phút giây mà con tim hắn như đập loạn nhịp chứ chưa bao giờ dám tưởng tượng ra cảnh người yêu làm cho gã những điều giống hệt năm xưa mẹ gã làm với tình nhân.
Cô ả dường như quá sành sỏi, trên giường , ả như một người chị đầy kinh nghiệm của gã. Hoàng không thể từ chối khi lại bị kéo vào hiệp hai của cuộc chiến không cân sức. Hắn vừa háo hức vừa lo sợ, vừa e dè nhưng lại mạnh bạo hơn sau những gì vừa trải qua. Hoàng có cảm giác đau thốn khó tả , đau rát nhưng vô cùng sung sướng khi cây gậy giữa hai chân hắn ấn mạnh vào sâu bên trong người của Lan. Cô ả cưỡi trên người hắn, phi nước đại trên bụng hắn, cô ả tìm lấy hai bàn tay gã rồi dịu dàng hướng dẫn đôi bàn tay gã tìm đến hai bầu vú hắn. Hoàng như mơ như tỉnh, gần như vô thức hắn bóp chặt vào hai bầu vú mượt mà trắng trẻo ấy như một người lữ hành bám víu lấy một cái ốc đảo giữa sa mạc ái ân.