Đúng như Hoàng hình dung, bên dưới cái áo khoác duy nhất kia, Phượng hoàn toàn trần truồng theo đúng nghĩa của từ này. Không có áo lót, không có quần si líp, thân thể ấy chỉ được che đậy bằng cái áo khoác mà dây lưng đã bị bàn tay của Hoàng giật tung nút thắt. Hắn mở dần hai vạt áo của Phượng ra hai bên, để lộ ra một vùng da thịt mà bất kỳ người phụ nữ nào cũng phải có trách nhiệm che đậy, dĩ nhiên là trừ khi đứng trước bạn tình của mình trong một căn phòng kín như thế này. Hoàng đưa bàn tay lướt vào chính giữa người Phượng, nơi lộ ra giữa hai vạt áo.
Hắn rùng mình, Phượng cũng vậy, khi hắn lướt từ hẻm giữa hai bầu vú nàng dọc theo rốn xuống cái khe giữa hai chân một cách thành thục, không vội vã nhưng vô cùng quyết liệt. Đây là lần thứ hai hắn được chiêm ngưỡng Phượng trong tư thế hiến dâng như thế này song hắn vẫn rạo rực và hoàn toàn bị chinh phục. Không thể tin nổi người đàn bà trần truồng trước mắt hắn đã bốn mươi tám tuổi, không, đó phải là thân hình của một người thiếu nữ chưa quá hai mươi. Bầu vú vươn cao ngạo nghễ và trắng ngần, cái màu trắng mà chẳng ngòi bút nào có thể diễn tả nổi. Đám lông đen nổi bật phía dưới cái bụng thon lẳn không một nếp mỡ thừa che đậy một cách hững hờ vùng cấm địa. Phượng rướn vai cho cái áo khoác sa tanh trơn tuột còn vướng lại rơi tuột hẳn khỏi hai bờ vai xuống đến gót chân, toà thiên nhiên giờ đã nguyên vẹn là của Hoàng. Hoàng không nói nổi một lời, hắn im lặng một cách tôn kính trước cái đẹp quá hoàn hảo của tạo hoá. Hắn với tay cầm cái quần lót của chính mình mà giật ra khỏi người, với sự giúp đỡ của Phượng. Nàng cúi xuống, dịu dàng bẽn lẽn tuột cái mảnh vải giờ trở nên quá vướng víu ra khỏi hai chân hắn, mắt dán chặt vào cái dương vật hùng hổ với cái đầu khất đỏ lừ chỉ muốn xâm chiếm người nàng. Phượng nhổm dậy đứng thẳng, đối diện với Hoàng, hai thân hình trần truồng đứng trước nhau, hai cặp mắt bắt gặp nhau trong một cái nhìn đầy ham muốn. Hoàng chờ cho cái phút giây yên lặng duy nhất ấy trôi qua rồi cúi xuống, vòng tay qua eo Phượng bế bổng nàng lên. Hắn trần truồng, người phụ nữ đang nằm gọn trong hai cánh tay rắn chắc của hắn cũng không có một mảnh vải che thân, cả hai cười ré lên khi hắn bế Phượng tiến về thiên đường của riêng hai ngưòi. Giây phút gần như là duy nhất này trong đầu hắn đã không còn chỗ cho sự tồn tại của Chi. Trong cơn động đực, khát khao chiếm lĩnh một người phụ nữ khác sẵn sàng dân hiến đã chiến thắng, làm sao hắn có đủ bản lĩnh từ chối một tấm thân như thế, một cái lồn như thế. Hoàng bồng Phượng trong tay mà thực sự cảm nhận được sự mát rượi của thân thể trắng hồng không thể tìm thấy ở một ngừơi phụ nữ gần năm mươi, máu qua huyết quản và dương vật của hắn có cảm giác như đang sôi lên sùng sục.