Chợt nghĩ ra có thìa khóa nhà quản đình. Nên hắn rủ cô nàng đến đó. TRong thâm tâm hắn chẳng có ý đồ đen tối gì đâu. Nên các bạn đừng nghĩ oan cho hắn nhé.
– Sao Trường có thìa khóa ở đây vậy. Sao không về nhà mình nói chuyện cho tiện hơn không?
– Nhà có nhiều người mình bạn bè lâu ngày nói chuyện nó khó. Mai mình đi lên Hà Nội rồi nên muốn nói chuyện lâu lâu một chút. Hỏi thăm bạn bè lâu ngày không gặp chút có được không. Cứ vào đây đi. Lát nữa mình đưa về tận nhà. Không có ai bắt cóc được đâu. Ma nó cũng sợ mình đó.
Hắn biết tính cô nàng này từ trước vẫn rất sợ ma không biết bây giờ có thế không nữa.
– Này đừng có dọa đây chẳng sợ đâu. Lớn rồi ai như hồi trẻ con nữa chứ.
Hắn chỉ tủm tỉm cười mà chẳng nói gì cả. Mở cửa ra mà đi vào trong. Hắn bật đèn lên. Cô nàng đang định đi vào thì thấy hắn đang trợn tròn mắt lên nhìn về phía sau nàng. Với ánh mắt thất thần đầy sợ hãi. Điều đó cũng làm cho cô nàng rợn tóc gáy. Nhất là khi nghe hắn nói:
– Đừng đừng lại gần. Trang chạy lại đây nhanh lên. Có con gì đằng sau ấy. Nhanh lên. Con ma đó. Vào đi không là mình đóng cửa lại đó.
Lúc đầu cô nàng tên Trang nghĩ là hắn dọa nàng. Nhưng hắn lại đang đóng cửa lại nữa chứ. Sự vội vàng của hắn làm nàng tin là có thật. Sợ ma là bản chất ngấm vào máu của nàng rồi. nên chưa bao giờ nàng dám đi đâu tối mà chỉ có một mình. Vậy nên nàng lao thật nhanh vào trong. Hắn đang đứng trước cửa làm lao vào người hắn.
Mà ôm thật chặt. Vừa ôm hắn như sợ hắn biến mất mà để cho Trang một mình với con quái vật.
– Trường đóng cửa lại ngay đi. Đóng vào đi.
– Mình đóng đây.