Ở quê hắn con gái chỉ tầm 20 là lấy chồng hết cả rồi. Chứ còn như tầm tuổi hắn mà chưa lấy thì chắc chắn là ế chổng ế chơ rồi. Và hắn chẳng hiểu tại sao cô lớp trưởng lại thuộc dạng này nữa chứ. Vì trông cô nàng cũng rất là xinh đẹp đấy chứ. Mà người lại trắng nữa chứ. Ở vùng quê suốt ngày phải ra đồng mà trắng được như cô nàng thì là của hiếm đó.
Vậy tại sao lại không lấy chống nhỉ. Hay có gì thay đổi từ cô nàng. Vì đã cách đây gần năm rồi mà hắn chẳng gặp cô ta. Vì hắn bận lo xin việc. Chỉ có việc mới về nhà mà thôi. Lúc đó cô nàng lại đi làm. Mới lại từ cấp hai rồi nên cũng phai nhạt tình cảm. Hắn giờ chỉ coi đó là một tình cảm xã giao mà thôi.
Sinh nhật cô nàng chỉ có vài người bạn thân thiết mà thôi. Nếu hắn không phải thằng duy nhất của lớp học cao chưa chắc đã được mời đâu mà. Sinh nhật thật là vẳng vẻ chỉ có vài mống. Nhưng như vậy cũng có cái vui của nó. Ngồi chơi một lát cả bọn rủ nhau đi chơi. Dắt nhau ra đống mà ngồi nói chuyện phiếm.
Ôn lại kỷ niệm ngày xưa rồi đến chuyện công ăn việc làm. Rồi cũng đến lúc giải tán. Hắn muốn ngồi thêm lúc nữa vì mai đi rồi mà. Máy đứa cứ đùn đẩy và cô nàng lớp trưởng ở lại tiếp hắn. ngồi ngoài đồng thế này bất tiện dễ bị hiểu lầm. Thế nên cô nàng muốn rủ hắn về nhà nói cho thoải mái. Nhưng nhà có trẻ con và phu huynh mất tự nhiên.