Sau chuyến bay dài đầy bất ngờ thú vị, Hiền được ông ta đưa đến căn biệt thự ở ngoại vi thành phố. Nói rằng ở đấy tiện hơn cho cô vì khỏi phải trình báo lôi thôi.Hiền tin lời. Đêm đầu tiên xa nhà cô không ngủ được. Mọi thứ đều quá mới mẻ sang trọng với cô. Căn phòng cô nằm thật lý tưởng, nó mở ra một góc vườn đầy cây cảnh. Trong phòng có đầy đủ tiện nghi hiện đại như máy hát,ti vi,đầu máy,phim ảnh?
Cô chưa dám đụng vào thứ gì,chỉ nằm lăn ra mặt nệm dày mà thở khoan khoái. Đến bữa ăn tối, cô hầu phòng mang thức ăn tới tận nơi cho cô và dặn khi chưa gặp ông Lee cô đừng đi đâu cả.
Sáng hôm sau, cô đang nằm bên cửa sổ ngắm mấy chú chim hót líu lo tên cành cây bên ngoài thì cửa phòng bật mở, một người đàn ông lạ mặt bước vào. Ông ta trạc tuổi ông Lee, ăn mặc lịch sự như một Giám Đốc, hơi mập.
– Xin lỗi, cô là bạn ông Lee?
– Vâng, nhưng xin lỗi ông, tôi chưa thay đồ?
– Không sao, trông em như thế càng đẹp?
Vừa nói hắn vừa bước nhanh đến chụp chiếc khăn tay trắng vào mặt cô, không kịp đề phòng, cô chỉ ú ớ vài tiếng rồi lịm đi vì chất thuốc mê cực mạnh, không biết rằng tai họa đang đổ xuống đầu mình. Hắn đẩy cô nằm ngửa trên giường rồi mỉm cười khoái trá khi ngắm nhìn thân thể tuyệt mỹ của cô ẩn hiện sau lớp áo ngủ mỏng manh. Hắn từ từ cởi hết đồ ra rồi leo lên giường nằm cạnh cô. Một chân gác lên đùi cô cho dương vật căng cứng cọ nhẹ vào người cô, tay hắn vuốt ve khuôn mặt xinh xắn của cô và nói thầm thì:
– Cô em ngoan ngoãn nhé, anh đã phải bỏ ra cả ngàn Đôla để mua cái trinh của em đấy! Cho anh thỏa mãn tí nhá!