Vừa tra chìa khóa vào căn apartment tôi ở, mở cửa ra thì những thứ ấy đập vào mắt tôị Nhưng nhà cửa thì vắng hoe. Có lẽ giờ này bố mẹ tôi đều đi làm. Còn thằng Đức đi học hay đi chơi với lũ bạn gì đó, nên tôi chẳng thấy một người nào ở nhà. Tôi kéo vali vào phòng riêng của mình, cũng là phòng của Đức. Thì hỡi ơi, mọi thứ đều lung tung. Quần lót, vớ, nịt, dày, mũ, áo, quần… tất cả đều bầy bộn trên giường. Tôi nhìn lên tường của căn phòng thì tôi mới hết hồn. Lúc trước khi tôi còn ở nhà thì tôi trang trí bốn bức tường phòng bằng những bức hình của tờ lịch National Park; những động vật nhỏ sống dưới đáy biển. Vậy mà bây giờ, những hình ảnh ấy thay bằng những tấm hình khoả thân của các minh tinh điện ảnh. Đưa mắt nhìn lên bức tường, máu tôi dồn lên tới óc. Tôi tức mình đem cái ghế cao rồi gở xuống hết, cho vào xọt rác.
Tôi cảm thấy nóng nực vì căn nhà quá bề bộn. Vội cởi chiếc áo thun tôi đang mặc và dọn lại căn phòng. Dọn dẹp xong, tôi ra ngoài tủ lạnh rót một ly nước uống. Nhà tôi vẫn vắng hoe, chưa ai về. Chán quá, tôi vào phòng, bật TV lên coị Chẳng có đài gì hay hết, tôi bèn mở tủ học băng trong phòng ra coi. Tôi tính coi lại tập phim Thần Điêu Đại Hiệp cho qua những phút buồn chán nàỵ Lúc tôi mở tủ ra, lục hoài chẳng thấy tập phim đâu cả. Tôi bèn lấy đại một cuốn phim bỏ vô và bật TV lên xem. Hỡi ơi! Tôi không thể nào tin được những gì trên màn ảnh. Một cặp trai gái đang trần truồng, hùng hục làm cái chuyện truyền giống. Tôi bật dậy định tắc TV, nhưng không biết sao tôi lại để yên và nằm xuống xem tập phim.