AN TÔI là AN TỒI hay AN TỘI – Truyện 18+ AN TÔI
Nếu quí vị đọc xong bài này muốn đổi cái tựa AN TÔI là AN TỒI hay AN TỘI gì cũng được. Tôi không care. Đời tôi còn gì nữa mà care. Ngay từ thuở 13 tôi đã mồ côi cha lẫn mẹ, đi ở đợ tuốt miệt Cà Mau không may bị năm thằng chăn trâu dụ dỗ ra đồng đè ra cưỡng hiếp te tua. Dì tôi thương tình đem về nhà nuôi dưỡng một thời gian rồi gởi lên Sài gòn cho trọ học. Bù lại sự mất mát, càng lớn lên tôi càng xinh đẹp và thông minh rất mực. Học hành siêng năng, thi đâu đậu đó; đặc biệt là về ngành kinh doanh. Ra trường tôi mau mắn kiếm tiền làm giàu và thay bồ thay bịch như thay áo. Ban ngày thơ thới đi làm, tối về cặp hết thằng này tới thằng nọ mà chả thằng nào làm tôi thực sự thõa mãn. Tôi không biết mình mắc phải chứng bệnh dâm loàn từ lúc nào kể từ sau ngày tôi bị hiếp dâm.
Sau 75 tôi tìm đường vượt biên qua tới Mỹ. Vừa định cư tại tiểu bang M xa lạ, ít người Việt, tôi cặp ngay một thằng xì thẩu, người Hồng Kông, chủ 2, 3 cái siêu thị đông khách mục đích có tiền mua sắm, chưng diện và đi học lại. Dĩ nhiên tiền trao cháo múc. Ban ngày nó ra tiệm, tôi đi học. Tối về nằm ngửa cho nó chơi. Sau khi đỗ bằng cử nhân kinh tế, thằng Tàu càng nể trọng, nâng niu, chìều chuộng tôi nhiều hơn và tôi cũng phục vụ nó tận tình hơn. Nhưng khi tốt nghiệp thạc sĩ kinh tế hạng ưu tôi mau mắn phủi tay thay bồ, ôm mảnh bằng bay về Cali sinh sống, lập nghiệp. Ở đây tôi kín đáo nhắm vào giới trưởng giả giàu sang để bắt bồ bất kể chủng tộc, màu da. Tây Tàu Mễ Ý Đức Pháp Ba Lan Mỹ Mẽo gì, già trẻ lớn bé gì tôi cũng “sava” hết. Chẳng phải tôi đòi hỏi tiền bạc gì ở chúng mà là để thõa mãn dục vọng cá nhân lúc nào cũng sôi sục trong con người của tôi. Đối với giới trưởng giả này, ngoài xã hội lúc nào họ cũng đạo mạo, cốt cách, cũng niềm nở, lịch thiệp với mọi người, nhất là phái nữ trẻ trung, xinh đẹp, có địa vị và tiền bạc như tôi. Ấy mà mỗi lần lên giường thì từ Tổng thống cho đến thứ dân ai cũng như ai; cũng hạ cấp, ngang tầm súc vật; cũng bẩn thỉu, hèn hạ như nhau.