Minh Sơn năm nay 17 tuổi, cái tuổi bẽ gãy sừng trâu, học cùng lớp với Vân. Hai đứa chơi chung với nhau từ hồi nhỏ, mà nhà cửa cũng thuộc loại láng giềng gần. Ba mẹ cả hai đều là bạn tốt của nhau nên tình bạn giữa Vân và Sơn chẳng ai phản đối. Cho đến cái ngày Minh Sơn bể tiếng, giọng cậu trở nên ồ ồ như con vịt đực, râu ria bắt đầu mọc tùm lum trên người cậu. Bộ phận đặc biệt của cậu cũng to dần lên theo năm tháng thì cậu mới giật mình nhìn lại cô bạn hàng xóm và bắt đầu cảm thấy cái gì đó hay hay, thích thích nhìn ngắm Vân mỗi ngày. Còn Thanh Vân, khi sự trưởng thành thiếu nữ ở cô xuất hiện, đôi gò ngực của cô nhú cao lên, nơi nhạy cảm nhất của cô cũng xuất hiện những sợi lông đen mượt lăn quăn, và cô cũng bắt đầu lấy làm e thẹn khi Sơn hay nhìn cô bằng ánh mắt đắm đuối, rừng rực tuổi trẻ mới lớn? Cha mẹ hai bên coi chuyện đó là giai đoạn bình thường của tuổi trưởng thành mà không hay biết con của họ lại mong muốn tìm hiểu nhau ở mức độ cao hơn, xa hơn theo thời buổi kinh tế hiện đại, internet nhanh chóng ngày ngày phải luôn cập nhật và thay đổi.
Hôm đó là một ngày trọng đại đối với Thanh Vân, đó là sinh nhật cô. Buổi tiệc sinh nhật được tổ chức ấm cúng trong gian phòng khách nhỏ của gia đình với ba mẹ cô, vài người bạn thân và gia đình của Sơn. Do buổi tối hôm đó ba mẹ Vân có công việc gấp ở công ty nên hai người phải đi ngay vào tối hôm đó đến Nha Trang công tác gấp với người khác cho nên tối hôm đó nhà chỉ còn có Vân lẻ loi đón chờ một ngày mới sẽ đến với mình. Đêm đó trời đầy sao, đã hơn 9 h tối, bỗng có tiếng gõ cửa ? Cộc cộc?!?
– Ai đó, Vân ngạc nhiên mở cửa. Thì ra là Sơn. Tay Sơn che giấu thứ gì đó, ấp úng không nên lời.
-Sơn vào đi, có việc gì không vậy? Vừa ngồi xuống ghế salon, Vân vừa đẩy ly nước lạnh về phía Sơn. Sơn im lặng không nói rồi bất chợt vòng tay ra phía trước trao cho Vân một bó hồng đỏ thắm, 17 bông hoa rất đẹp cùng lời chúc Happy Birthday làm Vân đỏ mặt vì mắc cỡ và bất ngờ.
-Chúc mừng sinh nhật Vân, hôm nay Vân thật là đẹp, chúc Vân mọi điều tốt lành nhất.
Thì ra là anh chàng có ý riêng nên ban chiều không tặng gì cho Vân hết làm Vân suýt nữa giận anh chàng. Hôm nay Sơn mặc chiếc quần jean xanh bó sát người , nổi cộm phần chân khỏe mạnh và Vân ngạc nhiên khi nhìn thấy phần dưới của Sơn hơi đùn to lên. Cậu ta hôm nay diện khiếp, áo thun trắng, quần jean xanh! Còn Vân đang mặc bộ đồ bộ in hình các con thú nhỏ dễ thương bằng lụa mỏng. Vừa đưa tay đón lấy bó hoa to đẹp Sơn trao tặng, Vân còn bất ngờ hơn khi Sơn chìa ra trên tay một quyển truyện được đóng bằng gáy da bọc vàng, đầy tranh vẽ, quyển truyện to dày trên đó có ghi hàng chữ : Wonderful lands of magic world. Có nghĩa là Những xứ sở thần tiên của thế giới kỳ ảo. Quyển truyện này Vân đang tìm kiếm khắp nơi, ở các nhà sách xa gần mà vẫn chưa có. Vậy mà Sơn đã biết và tìm được nó giùm Vân, Vân lấy làm cảm động trước tấm lòng của Minh Sơn.
-Cám ơn Sơn nhiều lắm, Vân đang tìm kiếm cuốn sách này khắp nơi mà chưa gặp. Vân không biết phải trả cho Sơn bao nhiêu đây. Sơn lắc đầu nguầy nguậy :
-Ồ không, mình tặng Vân mà, mình biết Vân thích đọc chúng nên mới tìm mua nó thông qua mấy người bạn hay tìm sách như mình. Vân đừng ngại, chỉ cần Vân ? Sơn ngập ngừng rồi không nói làm Vân thêm tò mò:
-Sao, chỉ cần Vân làm gì để trả ơn Sơn đây ? một chầu ăn sáng ha ?
-Không, chỉ cần Vân? hôn Sơn một cái là đủ rồi ! Nói xong Sơn đỏ mặt quay sang nhìn chỗ khác, mặt Vân cũng đỏ lên không kém gì Sơn. Anh chàng này thiệt là bạo gan, đòi mình tặng lại một nụ hôn ư ? Cô đắn đo suy nghĩ trong giây lát rồi ngẩng đầu lên trả lời Sơn :
– Được, nếu Sơn cùng đón sinh nhật với mình lúc 12h đúng đêm nay thì mình sẽ? Nói đến đó Vân bất chợt đỏ mặt, cô nhìn sang hướng khác để che giấu sự ngượng ngùng.