Và để cụ ông khỏi hoãn binh, cụ bà kềnh ngay ra luôn, đưa cao hai cái giò ống điếu giục cụ leo lên nắc cho rồi. Cụ muốn thoái thác mà chết cái là không chạy đi đâu được, thôi thì thí cho bà lão một phùa cho bà ấy hạ cơn nứng xong đi. Cụ ông ì ạch leo lên, cũng phải điệu đóm bét hai chân khẳng khiu của bà lão ra mà giúi buồi vào.
Cửa mình bà lão khô quá, cụ ông đẩy vào không được, vội phải kéo buồi ra. Thấy sắp được ngoạm cây dồi, bỗng bị lôi tuột ra, cụ bà chu chéo: sao lại đình công bất chợt vậy. Đòi tăng lương à. Cụ ông phải bảo không không và nhổ toẹt toẹt luôn mấy bãi nước bọt. Chất nước bê bết nơi lồn bà lão, cụ lấy tay bôi nó lên khắp mu, khe. Bà lão lại tưởng buồi cụ đã chui vào nên co chân kẹp lại. Cụ ông hét toáng lên: hau háu như chó đói. Ấy là tớ bôi trơn cái hũ mắm của mụ mới chui vào được, làm gì nhắng lên thế.
Cụ bà xuội lơ, nằm dạng chân như trước. Cụ ông lấy đầu buồi bôi nước bọt vào lồn bà, và đợi khi cái đầu khấc loe ngoe nơi cửa lồn thì đâm vào cái thụt. Cụ bà thấy củ lẳng của ông đâm vào đâm vào mãi, vẫn còn nghe cụ ông tí toáy nơi lồn, nên giựt giọng hỏi cầm chừng: đến đâu rồi, sốt cả ruột. Cụ ông phải dọa: bà không nằm yên cho tôi địt thì tôi rút ra, hỏi gì hỏi huyên thuyên người ta đéo đẩy buồi vào được.