Cụ ghé cái đít vào giường, bắt chước thằng Cún làm mọi hôm. Cụ run run ngón tay rà rà trên không gần khoảng vú, mấy ngón líu quíu, phân vân không biết nên thử ngón nào ngay lúc đầu. Cún nín thở theo dõi bố.
Trước mắt cụ, con bé đã cởi tuột áo, thế là đỡ một giai đoạn khỏi phải sờ bên ngoài vải. Còn bản lĩnh cụ thế nào là do tài năng cụ thực hiện để con bé chịu ưng là phần của cụ. Với Cún, trước tính là để bố một mình với chị, cho cụ tha hồ hưởng trọn tiệc vui, song thấy bố cứ lóng nga lóng ngóng, cu cậu phải nán lại, có gì ứng phó tiếp.
Khiếp con bé ngủ say gì mà say dữ. Hơi thở kéo hò như dân công kéo pháo lên non, ngáy không ra ngáy, thở không ra thở, cứ như có ai giằn cái thớt gỗ lên ngực. Cụ ông vừa quay nhìn con ướm hỏi, vừa dứ dứ ngón tay vào chỗ ngực con bé.
Cún nháy nhó đến lần thứ ba, cụ mới dí sát ngón tay. Cụ đặt đúng lên cái núm, xoa lăn tăn nhè nhẹ, ngón tay loang rộng ra dần khắp cái quầng nổi tăm hạt là hạt. Con bé ưỡn cao vú lên, rục rịch cái lưng. Cụ xoăn lấy cái núm vê như người vê thuốc lào đặt vào nõ điếu, cục thịt vều lên dần.
Cún không dằn được rạo rực nên ghé vào ăn ké luôn. Bố một bên, con một bên, cả hai thi nhau nhồi vò hai cái vú chị như quạt điện chạy hết số. Mả mẹ cô ả, chắc là mơ đang được trai bóp vú nên chả hề mở mắt ra. Cụ ông chạm được vào cái vú nây nây thì nghiến răng bóp lấy bóp để, cái vú phòi phọp liên hồi. Cụ chửi con đừng làm nhăn vú gái thì lúc này cụ làm bẹp dúm lại hơn.