Mẹ nó, thằng lỏi bú đầy điệu nghệ, còn hơn cụ bú vợ. Miệng thì ngậm vú, nút vài cái, lại ngưng vài cái, lập đi lập lại luôn. Còn một tay thì đặt lên một bên đầu vú mà xoắn lại sờ. Con bé chừng thống khoái cứ thúc vú lên cho nó nghịch.
Đến khi thằng con cụ xào xóc con bé dữ quá, ả mới giật nẩy người, choàng mở mắt ra. Giời đất ạ, cụ thấy cô ả quắc mắt lên xòng xọc, cụ bảo: ối, bỏ bố thằng Cún rồi. Ai dè khi thấy cái bản mặt thằng con cụ đang nhắm tịt mắt lại và giựt như chó con nhần vú mẹ, con ả cười được ngay.
Cụ chẳng nghe ra hai đứa nói gì với nhau, chỉ nhận ra bàn tay ả đang vuốt tóc thằng con âu yếm vô vàn. Cụ đâm nổi giận đùng đùng: mẹ kiếp, thằng mặt lồn nó bú giựt đầu vú khiếp như vậy mà con bé vẫn tha thứ được, hay nhỉ. Giá là cụ thì ít nhất cụ cũng đạp vài cú vào buồi cho nó đau phải nhả vú ra.
Thế là hai đứa ôm tịt lấy nhau, thằng con vẫn hùng hục vừa bú, vừa vần cái vú đùng đùng, còn con bé rúc vào tai thẳng mặt dầy ỏn ẻn gì đó. Cụ tức sôi máu lên, thế này là thế nào. Cụ có cảm tưởng như chính vợ cụ đang bị xâm phạm, cụ muốn hét lên, lôi thằng con ra tẩn cho một trận.
Rồi cụ thấy vô lý làm sao. Nó làm thịt con bé chứ có đụng chạm gì vợ cụ đâu. Con bé có thích thì nó mới nhần, mới vặt, mới cắn, mới tu bọp bọp như thế chứ. Cụ đã chẳng dạy cho nó cách bú mớm thế nào cho gái vừa lòng, thì giờ nó thực hành, sao cụ lại ghét nó.