Cả bàn tay Cún ụm lấy bầu vú tròn, còn ngón cái to kềnh thì thít chặt đầu vú lại. Sữa hết chảy mà ngón tay luôn rọ rạy, nhúc nhích, khượi khượi lên quầng vú thẳng băng. Lớp bị thằng nhóc cắn vú nhột nhạt, lớp bị Cún ta chọt chọt ngón tay, cô ả run như bị sốt rét.
Cún vờ săn sóc cô nàng, úp bóp bàn tay nơi vú và xoa sau lưng giúp ả thở được. Cụ nhìn thấy con mà lắc đầu ngán ngẩm: cái thằng ma mãnh ra trò. Biết tỏng tòng tong chỗ yếu của phụ nữ để mà lợi dụng. Cụ định lôi con về, song nghĩ lại thôi. Nó thiếu mẹ thì để nó sờ vú người ta cũng được.
Được cái, bà mẹ cô gái mắt bị mù, nên Cún tha hồ làm trời trăng gì, cũng chẳng ai ngó ngàng đến. Cún nựng nựng cho cái vú êm êm, khi thằng nhóc no nhả vú kia ra thì Cún lại bụm nốt tay vào xoa lau hộ.
Hai cha con như chơi trò đi kiếm, đi tìm. Cún không mảy may biết bố bắt gặp, còn cụ ông thì tảng lờ như chẳng hay biết chi. Cứ thế, hai cha con ở chung trong nhà mà mỗi người lo công việc của mình. Cụ ông đi tìm các bà chết chồng hay quá đát để giúp các bà thông cái lỗ bỏ không, còn thằng Cún thì lê la sang hàng xóm bóp vú người nuôi con cô độc.
Ấy vậy mà có một hôm, Cún sang gặp cảnh đã mắt quá. Cô ả cho con bú xong, ngủ quên để nguyên bộ vú ra. Hơi thở cô phập phồng đẩy bộ ngực cao lên chìm xuống như sóng vỗ. Cún trố mắt đứng nhìn, tưởng tượng như hai mâm xôi đang bày ụ cả ra.