Nhìn bản mặt cụ thuồn thuỗn ra, Nụ biết chồng thèm lắm lắm, đã muốn thí cô hồn cho rồi, nhưng ngặt là hôm sắp đám cưới, mẹ cô đã dặn dò ký lưỡng: mẹ xem dòng nhà nó dâm nhất loạt, mày về thế nào nó cũng xấn xổ đè ra, liệu mà giữ mình, con ạ. Vợ chồng là chuyện lâu dài, chớ ham hố mà hại đến cái thai, tốt nhất là đừng để nó chạm vào người. Thứ đàn ông thấy vú là không sờ không chịu, nhưng nó đặt tay lên vú rồi thì sẽ lấn sân ngay. Chém chết nó cũng mò xuống háng, lúc đó có ngấm ngẳng nó cũng xé mẹ váy ra mà mò. Cho nên phải nhớ kỹ trong đầu mà chớ cho nó ve vãn.
Nụ ghim câu mẹ nói cẩn thận đấy chứ, nhưng bề gì cụ cũng là chồng, nhà người ta đã bỏ tiền cưới vợ, chẳng lẽ chồng lại chẳng được phép sờ soạng vợ hay sao. Thế nên, mẹ dặn thì dặn mà thương chồng vẫn thương. Hà huống chính Nụ cũng thích như thế. Vú người mang bụng chửa, sữa tạo gây lún phún buồn buồn, quả sữa lại cứng òm cũng cần phải nhờ anh ấy bóp nắn để cho nó vỡ ra thì sau con bú mới dễ. Vậy nên, cụ ỏn ẻn vài câu là Nụ gục ngay.
Tuy cô nàng không vén yếm lên cho chồng sờ, nhưng điều đó nào hệ trọng. Vượt lên tận ngọn hải sơn cao hàng mấy nghìn thước, đàn ông còn bò lên được, sá gì miếng giẻ mỏng che đôi vú đàn bà. Nên khi hai tay cụ luồn lọt vào áo sờ chạm hai vú thì Nụ thấy tan rã hết mọi sự thủ thế.