Bà cụ nghĩ bụng: sốt con buồi bà. Mày thúc như chó dái, tao chịu sao nổi. Nhưng bà không hé ra, chỉ ậm ừ kêu trời hôm nay đứng gió. Thằng Cún gạ mẹ cởi yếm, nhưng bà không chịu. Cún đành giữ cái đầu chui dưới yếm mà bú tạm vú mẹ vậy.
Bà cụ nằm nghĩ nhớ lung tung. Nhớ hôm bên nhà bà sang bắt vạ nhà cụ ông, hai đằng vốn đã tới lui thân mật nên cũng sắp xếp ổn thỏa cho rồi. Gọi là đám cưới có lệ chứ như là cho không bên cụ. Bà về làm dâu dễ như người ta đi chợ. Cụ ông thấy được vợ nên nôn nao cả người. Cứ lôi sềnh sệch bà vào buồng sớm. Cố ông thấy hết nhưng không giục cụ. Thực lòng cố cũng muốn hai trẻ dẫn nhau đi để cố tán mẹ cái Nụ.
Phần Nụ nói mạnh nói bạo, song trước mặt bố chồng cũng không dám ngo ngoe. Người kéo, người rị, đẩy qua đẩy lại. Cụ ông chỉ muốn đè nghiến vợ ra mà hôn hít cho sướng. Nụ thì lấm lét nhìn bố chồng. Cố phải nói chen vào: bọn mày thành vợ chồng cứ tự nhiên, chẳng ai trách đâu.
Khi hai người lôi tuột nhau vào buồng thì cố ông cợt nhả hỏi bà xuôi: còn bà tính thế nào. Hay là bà về ở quách đây cho gần mẹ gần con. Cố lả lơi nắm tay mẹ vơ Cún mà lôi vào sát người. Tiện thể cụ bóp luôn vú bà xuôi một cái. Mẹ Nụ thích quá đi chứ, song lẩm bẩm: đừng đùa nhả, con nó thấy. Cố ông cưới khể khả: nó thấy thì đã sao. Chúng nó giờ hùng hục với nhau như chó còn thấy với chả không gì nữa. Nói xong, cố tốc luôn váy mẹ Nụ lên mà trêu: xem hũ mắm tôi gửi bà có lên mùi khẳm chưa. Bà xuôi kéo váy giữ và bảo: ông chỉ quen nói bậy. Nhưng cố đã ôm thốc được mẹ Nụ trước bụng, hai tay cố úp vào hai vú xục liên miên.