Cụ bặp luôn vào câu này đề nghị: hay là mình cùng cởi hết cho khỏe. Mụ háy một cái ra điều nghiêm trang, nhưng lại ưỡn ngực ra vươn vai cho đỡ mỏi. Cụ đủng đỉnh khen: bà có cặp vú to ra phết. Mụ đưa tay vuốt vuốt chỗ ngực: to gì đâu, hồi lão chồng tôi còn sống, ông ấy chê vú gì bụm bàn tay không đủ. Mụ nói mà cứ vênh ngực lên.
Cụ chép miệng: ông ấy dở hơi. Vú thế còn chê ỏng chê eo là bé. Bé mà ông ấy úp mặt lên không khéo ông ấy chết hồi nào không biết. Với tôi vú thế đủ rồi, có cấm chợ cả tuần, gặm mút tạm cũng đỡ đói. Mụ cười cục cục đến hay: mà ai cho gặm kia chứ, về mà gặm cái vú vợ của ông đi.
Cụ nhận ra chẳng thể nói suông với mụ này được nên đứng lên áp lại gần. Mụ làm vẻ sợ hỏi rối rít: ông định dở trò gì vậy. Cụ bảo: thì xem vú bà to bé thế nào rồi tiện thể xin gặm một tí, đang đói bụng đây này. Mụ lui, lui thét đụng vào cột nhà, hết đường xoay trở. Cụ vồ lấy mụ như mèo bỡn chuột.
Mụ chỉ mặc mỗi lớp áo, chẳng dặm yếm bên trong nên khi cụ ôm được thì bàn tay cụ chạm ngay vào vú. Mụ còn bù lu bù loa cho phải phép, đến khi cụ đã luồn cả hai tay vào dưới áo bóp luôn hai vú thì mụ hết cựa quậy. Mụ đã có tuổi mà vú còn đầy đặn, bóp đã tay mà êm tận mạng luôn. Cụ xoa hai bầu vú, bóp cho chúng lồi lên lồi xuống dập dềnh làm cho mụ líu ríu trước người cụ.