Nghĩ vậy, Cún lấy mu bàn tay chùi cái xoẹt lên mũi để lấy đà rồi gục ngay miệng vào đúng lỗ lồn đang há toác ra mà nút cái chụt cho xong. Khí lồn lẫn tinh trùng bị hút mạnh quá, tọt sâu vào họng, Cún không khạc ra kịp nên trợn trừng nuốt ực. Kinh cách gì là kinh, nó nhờn nhờn như đờm, hôi hôi như dãi, lại lợn cợn như vãi muối. Mặn chẳng ra mặn, khai chẳng ra khai, bùi chẳng bùi, ngậy chẳng ra ngậy, khiến cu cậu sặc lên sặc xuống.
Chị biết là thằng bé không quen ăn cái khí lồn nên giả vờ ngây thơ hỏi khích nó: ngon chứ hả. Thằng Cún chợt nhận ra bị chị xỏ ngọt vì hôm trước nó bắt chị ngậm buồi nó rồi khi nó mửa khí cũng giữ đầu chị không cho rút ra để chị phải nuốt mới xong. Nay thì chị trả thù nó y hệt lại.
Nó văng nạt chị: lồn chị bẩn bỏ cha, ai đời chị nghịch tinh hốt cát vứt vào, làm người ta nuốt toàn sạn mặn bỏ bố. Chị cười té ngang té ngửa, cười trào nước mắt, cười tức cả bụng mà bảo: tự mình đòi, tự mình bú rồi đổ vấy cho người ta, đúng là thứ dơ dáng dạng hình. Sao lồn chị có răng cỏ gì chăng ? Thằng Cún giận mất khôn nên bắt quàng nói bậy: nó mõm mòm như miệng bà già, răng không có, chỉ lợi là lợi, chán bỏ mẹ.
Chị an ủi Cún: chị đùa, Cún đừng giận. Đây ngậm cái ti chị mút tí sữa cho trôi cái mớ của nợ đi. Bao nhiêu bực tức bay đi mất, Cún lồm cồm bò lên bú vú chị. Nó bú hăng quá, vắt bẹp cái vú lại và cắn đầu vú nhay nhay. Chị vui thấy Cún bú chị đúng như sự mong mỏi. Chị khuyến khích Cún: đấy nhé, chị đền cho, sướng chưa. Còn càu nhàu nữa thôi.