Thằng Cún bú đã nhé. Chả là mấy hôm nhịn, giờ được chị nằm phễnh ra cho chiếm hữu cả hai vú, cậu muốn ngất ngư. Nó bú, nó giựt lại vùi mũi vùi môi vào quậy cho cái vú xẹp đi bẹp lại, cơ thịt ở bầu vặn trẹo lung tung. Nó bú mà tay thì bóp xoa cái đầu vú, chốc chốc lại nhả ra đổi bên, chị bị kích thích vú này chưa giảm thì vú kia bị giựt xển xển.
Chị bứt rứt quá, hai chân lại tương nện xuống vạt chõng. Bà cụ nghe xoạch xoạch phải giúp con gái suỵt suỵt đuổi chó đi. Khốn nỗi con chó này lì quá, nó làm chị trước còn giậm chân từng cái, loáng sau đã nhịp như nhảy rum ba. Bà mẹ phải quơ tay đuổi nữa mà không được.
Chị lấn cấn vì bị thằng Cún nằm nghiêng đè lên bụng mà chỗ háng thì bị ướt dính bệt vào người. Chị biết là con cua của chị đang bị ngộp nên xủi bọt ra. Chị hối thằng em: này mày đè bụng chị thế nào mà con cua nó nhả bọt đầy quần chị. Mày xem nó có bị ngộp không, nhưng khéo lại bị nó kẹp cho đấy.
Cún biết chị lên cơn nên vờ vĩnh giở trò, nhưng hề gì. Vả chăng cu cậu bú sữa bụng đã no no nên hăng hái giúp chị ngay. Nó lẳng lặng cầm hai bên ống quần chị lôi xuống. Cạp quần hở tới đâu thì da thịt chị trắng hếu bày ra. Đến chỗ mớ lông bết lại, Cún sửng người không kéo nữa. Lông chị mướt chi lạ, có thấm nước vào nó bóng nhẫy và nằm sát như vừa được gội đầu vậy. Cún đưa tay xoa vào chỗ lông đó mà kêu: chết cha, con cua chị bị thiếu không khí nên bọt đặc sệt.