Mồm năm miệng mười, cụ bảo cái Nụ: này bọn mình địt đi và cụ vít đít con bé như người ta vứt uỵch bao gạo xuống đúng cái cọc nên bao rách đổ tuôn gạo ra. Con Nụ đang nhiên thấy cụ sung sức thì hòa nhịp liền. Nó vắt vẻo ôm cổ cụ và đu người dạng hai chân ra cho lồn quay vèo vèo nơi trục buồi.
Cụ vừa hích lên vừa xàng buồi, con Nụ ngất ngây vì khúc củi cứng đâm bên trong lỗ lồn nó. Nó cảm thấy rõ đầu nấm của buồi cụ đội choi choi vào khắp các vách lồn, xỉa như xỉa thuốc ăn trầu vậy. Nó cố chịu mà không chịu nổi, y hệt có cái gì quậy dồn lên không rõ rệt, nhũn nhũn mềm, lại dẻo dẻo cứng, khi thì như dùi đâm, khi thì như cọ phết.
Lạ là lồn nứng đã đành, đằng này hai vú ở tận trên ngực cũng ngứa ngáy theo. Hai khối thịt núng na núng nính, lúc lắc đong đưa, cụ bóp vẫn còn nghe tức tức. Con Nụ phải ngửa kễnh ngực lên, chỉ mong cụ chõ mõm vào mà bú mà nhay họa may mới dịu được.
Cụ thấy con bé đến hay, giùng giằng đòi cụ nhay ở vú mà lại có vẻ muốn cụ giập ở lồn. Chịu, cụ chịu thua con bé, chả nắm được đâu là đầu, đâu là đuôi của sợi dây thòng lọng đang buộc vào cổ cụ. Kiểu này chắc phải xin cố ông cố bà thu vén cho cụ cưới béng con nhãi về. Chỉ có vậy cụ mới thơ phào nhẹ nhõm. Vú này, lồn này phải địt, phải mò bất cứ đâu, bất cứ lúc nào mới đỡ buồn bàn tay, đỡ gay củ cặc.